🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 341: MÔ PHỎNG HỆ THỐNG KINH MẠCH.
Tống Thanh Thư rơi vào tình thế lưỡng nan, bây giờ võ công của hắn càng là tuyệt đỉnh, tầm mắt cùng tâm tình so với trước đây rất khác nhau, so với thân xác, hắn có thể cảm nhận được chiếm được trái tim của người thiếu phụ thì cỡ nào quý giá hơn.
Nếu có được thân thể Hồ phu nhân, nhưng đánh đổi là mãi mãi mất đi trái tim nàng...
Tống Thanh Thư thở dài, loại lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn thì làm sao có thể làm được, nhưng chẳng lẽ đành phải trơ mắt nhìn nàng hương tiêu ngọc vẫn?
Nghĩ đến lúc trước ở Kinh Châu thành dùng chân khí Thần Chiếu Kinh chữa thương cho Hồ phu nhân như mới vừa hôm qua, không ngờ xa cách lâu như vậy, vừa gặp nhau thì có thể người và người mãi mãi cách xa nhau như trời với đất.
"Đáng tiếc chân khí Thần Chiếu Kinh bị nội lực Hoan Hỉ Thiện Pháp hòa tan, nếu không phải thì vẫn có thể dùng chân khí Thần Chiếu Kinh chữa thương cho nàng."
Tống Thanh Thư tức giận, đùng một chưởng vỗ lên bàn, bàn gỗ liền bị đánh cho tan tành..
"Ô?"
Tống Thanh Thư trong đầu đột nhiên nghĩ ra, nếu từ trong đan điền mở ra một luồn nội lực riêng biệt, mô phỏng theo đan điền cùng với hệ thống kinh mạch của mình, vận hành riêng biệt chân khí Thần Chiếu Kinh thì sao?
Tuy rằng quá trình thử nghiệm cực kỳ hung hiểm, nhưng bây giờ Tống Thanh Thư tu vi võ học phi phàm, đối với kinh mạch nhận thức vô cùng quen thuộc, cũng không phải không có khả năng thành công, huống chi vì cứu Hồ phu nhân, mạo hiểm một chút cũng có đáng là gì.
Suy nghĩ xong liền làm, Tống Thanh Thư ngồi xếp bằng ở trên giường, bày ra tư thế tam hoa tụ đỉnh, nhắm mắt lại bắt đầu mô phỏng mở ra thêm đan điền, cùng hệ thống kinh mạch, trên mặt đỏ dần lên, hiển nhiên quá trình thực hành cực kỳ thống khổ.
Chỉ là Tống Thanh Thư không biết, nếu vận mệnh đã lựa chọn hắn, đưa hắn vào cái thế giới hỗn loạn này, tự nhiên hắn cũng có số mệnh hộ thể, nếu không phải vậy thì các lần cửu tử nhất sinh vừa rồi, đổi làm người thường, từ lâu đã tan xướng nát thịt rồi, còn hắn thì có thể nhiều lần hữu kinh vô hiểm.
Ở trong đan điền tách ra thêm một đan điền mới cùng kinh mạch, loại hành vi này đã chạm vào vùng cấm sinh mệnh, nếu không chú ý thì sẽ ngay lập tức biến thành tro bụi, này này là gọi là Thiên Khiển nôm na là chống lại qui luật tự nhiên..
Lúc Tống Thanh Thư mở mắt thời điểm, trên mặt lộ vẻ vui mừng, hắn đã thành công, từ bên trong hệ thống mô phỏng kinh mạch mới tu luyện từ đầu Thần Chiếu Kinh, cái cảm giác quen thuộc chân khí Thần Chiếu lại trở về.
Hắn vội vàng ôm Hồ phu nhân trong thùng nước đi ra, nhận thấy thân thể của nàng thay đổi, toàn thân đã kinh biến lạnh lẽo thấu xương, vậy là nội thương nghiêm trọng dẫn đến chân khí bế tắc, cho nên khí huyết lưu thông không đủ, Tống Thanh Thư nào dám chần chờ, đưa nàng nhẹ nhàng đặt lên giường, vội vận dụng chân khí Thần Chiếu khơi thông kinh mạch tắc nghẽn của nàng..
Thần Chiếu Kinh cùng Cửu Dương Chân Kinh đều là nội công thiên hạ chí cương chí dương, nội lực ấm áp tiến vào trong cơ thể Hồ phu nhân, da thịt lạnh lẽo của nàng chậm rãi khôi phục lại màu sắc hồng hào, hơi thở cũng chậm chậm trở nên vững vàng hơn,.
Thấy Hồ phu nhân đôi lông mi run rẩy, Tống Thanh Thư biết nàng đã tỉnh lại rồi, nhẹ nhàng nói:
-Mong rằng tẩu tẩu thứ tội, vừa nãy tẩu tẩu thân trúng mê dược, lại bị trọng thương, chuyện gấp nên đệ phải tòng quyền...
Tống Thanh Thư dăm ba câu kể chuyện vừa rồi, nói cho nàng tại sao lại trúng độc, còn chính mình thì buông tha cho Mộ Dung Bác v.v….
-Bình Nhất Chỉ...um..là Mộ Dung Cảnh Nhạc thật là đủ vô liêm sỉ.
Hồ phu nhân lúc này nhận ra được trên người không có mảnh vải che thân, trong lúc nhất thời không biết làm sao đối mặt với Tống Thanh Thư, đành nhắm chặt lại hai mắt.
-Người này võ công cao cường, tâm cơ thâm sâu, bình sinh hiếm thấy, nghĩ đến việc tẩu tẩu còn muốn đi tìm hắn báo thù, đệ thực sự không yên lòng a.
Tống Thanh Thư nhíu mày, đột nhiên nhận ra được Hồ phu nhân tim đập nhanh hơn, là người thông minh hắn rất vui mừng khi thấy nàng như vậy, chắc chắn là đang cực kỳ lúng túng, liền vội vàng hút tới y phục của nàng,
-Tẩu tẩu.. vừa rồi mạo phạm đến tẩu tẩu là có nguyên nhân, để đệ mặc lại y phục cho tẩu tẩu.
Hồ phu nhân đột nhiên trong lòng phiền muộn, bật thốt lên:
-Há mồm hay ngậm miệng gì cũng gọi tẩu tẩu, nghe thấy khó chịu làm sao..
Tống Thanh Thư sững sờ, rất nhanh vui vẻ:
-Vậy về sau đệ sẽ không gọi là tẩu tẩu nữa…
Hồ phu nhân lời vừa ra khỏi miệng, liền thấy không thích hợp, mở đôi mắt đẹp lườm hắn:
-Không được, ngày thường ngươi và ta vẫn là thúc, tẩu đối đãi. Chỉ là... chỉ là từ khi ngươi cỡi ra y phục của ta, đừng nên lại gọi ta là tẩu tẩu, ta thấy rất xấu hổ.
Nghĩ đến mình cả người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ bày ra ở trước mặt hắn, nhưng hắn cứ gọi là tẩu tẩu, làm cho Hồ phu nhân trong lòng cực kỳ phiền muộn, trong thiên hạ lại có thúc, tẩu mà lại cỡi y phục ra như vậy sao.?
-Vậy sau này gọi là….?
Nghe trong lời nói của nàng tựa hồ có ám chỉ gì khác, Tống Thanh Thư trong lòng mừng như điên, đột nhiên mắt hắn tối sầm lại, liền hôn mê bất tỉnh.
Thì ra Tống Thanh Thư suốt buổi tối cùng cao thủ tuyệt đỉnh Mộ Dung Bác tỷ thí, lại tiêu hao tâm huyết mô phỏng mở ra thêm đan điền, cuối cùng lại còn vận dụng chân khí chữa thương cho Hồ phu nhân, sức lực thân thể đã tiếp cận đến cực hạn, bây giờ thấy Hồ phu nhân vô sự thanh tĩnh lại, lại nhận được chuyện vui mừng, nên bị ngất đi.
-Ai…không phải như là ngươi nghĩ…
Hồ phu nhân vội la lên, thì ra ý của nàng là sau khi cỡi hết y phục của nàng, thì Tống Thanh Thư hãy xem nàng như là tỷ tỷ, chứ đừng tiếp tục gọi là tẩu tẩu, chứ không phải như là chuyện tốt kia mà Tống Thanh Thư tự lý giải.
Còn chưa giải thích rõ ràng, thì Tống Thanh Thư liền hôn mê ở trong lòng nàng, Hồ phu nhân đối với bản tính bất kham của hắn thì hiểu rõ, còn tưởng rằng hắn muốn nhân cơ hội chiếm tiện nghi nàng khi một bàn tay hắn duỗi để trên thảm lông đen nhánh âm hộ mình, nên tức giận hất tay hắn ra, nào ngờ hắn không chút nào phản ứng, lúc này mới hoảng hốt lên.
-Hóa ra là hắn quá mệt mỏi.
Nghe được tiếng hít thở của hắn vững vàng tiếng, Hồ phu nhân phương mới thở phào nhẹ nhõm, vội vã mặc vào y phục, đem Tống Thanh Thư đặt nằm lên giường.
Nhìn Tống Thanh Thư khuôn mặt tuấn lãng, giữa hai lông mày tràn ngập vẻ mệt mỏi, Hồ phu nhân trong lòng cảm động .
Nàng vừa rồi tuy rằng gần tới hôn mê, nhưng không phải là hoàn toàn không biết gì, lúc đó Tống Thanh Thư rơi vào tình thế lưỡng nan, trong lòng buồn bực nên lẩm bẩm than thở, nàng mơ mơ màng màng cũng nghe được đế bảy, tám phần.
Đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa lông mày Tống Thanh Thư, Hồ phu nhân thở dài:
-Thúc thúc, ngươi quả nhiên hiểu rất rõ tính tình của ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.