🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 333: TRÚNG TAM THI NÃO THẦN ĐAN.
-Mộ Dung công tử, vừa rồi vô lễ tại thực sự là vạn phần xin lỗi.
Sau khi giải huyệt đạo Mộ Dung Phục, Tống Thanh Thư nói.
Thấy rõ hình dạng Tống Thanh Thư, Mộ Dung Phục kinh ngạc, lúc trước Tống Thanh Thư đến Yến Tử chỉ với một bộ dáng sống dở chết dở, qua thời gian không gặp, võ công của hắn đã cao đến mức này.
Nghĩ đến lấy chính mình ở trong võ lâm danh tiếng, vậy mà dễ dàng thua Tống Thanh Thư như vậy, tuy rằng được đối phương thành khẩn xin lỗi, nhưng gương mặt Mộ Dung Phục vẫn là tái nhợt.
Tống Thanh Thư không có tiếp tục giải thích, từ trong người lấy ra một quyển sách đưa tới trước mặt Mộ Dung Phục:
-Mộ Dung công tử, lần trước tại Yến tử ổ được sự chỉ điểm của công tử, tại hạ mới có thể trùng tục lại được kinh mạch, ân tình này, tại hạ vẫn khắc trong tâm khảm. Nghe nói công tử cùng Kiều Phong xưa nay không hòa thuận, tại hạ gặp may đúng dịp, tìm được Hàng Long Thập Bát Chưởng chưởng phổ, nay xin gởi để báo đáp công tử ân tình ngày trước.
Tống Thanh Thư uyển chuyển nói vậy mà thôi, Mộ Dung Phục cùng Kiều Phong đâu chỉ không hòa thuận, mà hắn còn mấy lần đại bại dưới tay Tiêu Phong, nên lâu nay cũng hình thành bóng ma trong lòng.
Đưa ra bí tịch Hàng Long Thập Bát Chưởng tuy rằng quý giá, nhưng làm như vậy cũng có thể giải quyết xong một khúc mắc trong lòng Tống Thanh Thư, cũng đáng giá. Phải biết cảnh giới bây giờ của Tống Thanh Thư luyện tâm so với luyện công càng quan trọng hơn, nếu trong lòng vẫn lo lắng chưa ôm lấy ân tình ngày xưa, tu vi rất khó tiến thêm một bước nữa.
Mộ Dung Phục có được Hàng Long Thập Bát Chưởng, cũng không có ảnh hưởng gì đến Tống Thanh Thư, hắn đã luyện qua Hàng Long Thập Bát Chưởng, nhưng rõ ràng bộ chưởng pháp này tối phù hợp vẫn là Kiều Phong, thuộc loại người dũng cảm lại có lòng dạ rộng rãi, Mộ Dung Phục khí lượng nhỏ hẹp, cảnh giới sẽ có hạn, cho dù có tu luyện Hàng Long Thập Bát Chưởng, phát huy được uy lực thì tuyệt đối vẫn kém xa tít tắp Kiều Phong, Quách Tĩnh …
Nhìn trước mắt quyển bí tịch, Mộ Dung Phục giật mình.
-Chuyện này... Tống công tử khách sáo quá..
Hai tay tiếp nhận sách nhỏ, Mộ Dung Phục trong lòng sóng lớn mãnh liệt, có Hàng Long Thập Bát Chưởng, thêm vào tuyệt học Đấu Chuyển Tinh Di, ta Mộ Dung Phục há sợ chỉ là một Kiều Phong, ngày nào đó việc hưng phục Đại Yên, cũng nằm trong tầm tay.
Nghĩ tới đây, hắn kích động nhìn Tống Thanh Thư tràn ngập cảm kích, làm gì còn để ý tới chuyện vô lễ của Tống Thanh Thư để ở trong lòng, ôm quyền nói:
-Tống công tử sau này chính là bằng hữu mà Cô Tô Mộ Dung thế gia tôn quý nhất.
Tống Thanh Thư mỉm cười, cũng không có quá để ở trong lòng. Hắn tin tưởng lúc này Mộ Dung Phục là chân tâm thực lòng, nhưng dựa theo phẩm tính Mộ Dung Phục, ngày sau nếu có đụng tới xung đột lợi ích gì đó, thì câu nói này tác dụng cũng sẽ không quá lớn.
Suy nghĩ một lúc Mộ Dung Phục đột nhiên lúng túng nói:
-Tống công tử, ngày đó tại thành Dương Châu, tại hạ nhiều có đắc tội..."
Tống Thanh Thư giơ tay ngăn lại hắn tiếp tục nói.
-Mộ Dung công tử không cần để ở trong lòng, ngày đó công tử vì muốn cứu Vương cô nương, nhắc đến việc này còn có nhiều hiểu nhầm, tại hạ chỉ là vô tình trùng hợp cùng với Cưu Ma Trí chung đường mà thôi.
Hai người nhìn nhau cười ha ha, rất mau đem đoạn này chuyện xưa bỏ qua.
-Đúng rồi, Mộ Dung công tử có từng đắc tội quá Bình Nhất Chỉ không vậy?
Tống Thanh Thư nghĩ đến chính sự quan trọng, liền hỏi.
-Bình Nhất Chỉ?
Mộ Dung Phục sững sờ, rất nhanh hỏi lại,
-Có phải là Sát Nhân Danh Y 'cứu một người, gϊếŧ một người'?
-Không sai.
Tống Thanh Thư quan sát Mộ Dung Phục, muốn từ trên mặt của hắn để nhìn ra có gì khác thường không..
Nào ngờ vẻ mặt Mộ Dung Phục vô cùng ngạc nhiên:
-Không có, bình sinh chúng ta chưa từng gặp mặt, thì làm sao đắc tội với lão chứ?
-Vậy thì kỳ quái.
Hồ phu nhân lên tiếng, Tống Thanh Thư cùng nghiêm túc.
Mộ Dung Phục đầu óc mơ hồ, nhìn hai người trầm tư:
-Xảy ra chuyện gì?"
Tống Thanh Thư cười khổ, đem điều kiện của Bình Nhất Chỉ cùng với hắn giản lược nói qua, thấy Mộ Dung Phục biến sắc, vội giải thích:
-Mộ Dung công tử đừng đa tâm, vừa rồi tại hạ ta chỉ là muốn lĩnh giáo võ công Đấu Chuyển Tinh Di của Mộ Dung gia, chứ không có tâm ý làm hại công tử.
-Tống công tử nói ra, tại hạ tin lời công tử..
Mộ Dung Phục biết Tống Thanh Thư thực sự nói thật, dù sao vừa rồi Tống Thanh Thư vẫn không có biểu hiện sát ý, thế nhưng chuyện sinh tử bị nắm giữ ở trong tay người, trong lòng hắn vẫn không thoải mái.
Hồ phu nhân lo âu liếc mắt nhìn hắn, ôn nhu nói:
-Mộ Dung công tử nhớ kỹ lại, xem có việc gì sai sót, nếu không phải có gì thì tại sao Bình Nhất Chỉ muốn gϊếŧ ngươi đây?
-Thứ cho tại hạ ngu dốt, thật không nhớ rõ lúc nào đắc tội quá vị thần y này.
Mộ Dung Phục cười khổ nói.
-Thúc thúc bây giờ tính thế nào đây.
Hồ phu nhân nhìn Tống Thanh Thư hỏi, nàng không tin Tống Thanh Thư sẽ không nắm giữ ân nhân ngày xưa để đi cứu người, vì vậy hỏi đến đồng thời nhân cơ hội này hóa giải mụn nhọt trong lòng Mộ Dung Phục.
Tống Thanh Thư trầm giọng nói:
-Đệ dự tính để Mộ Dung công tử phối hợp diễn một tuồng kịch, để biết Bình Nhất Chỉ kia muốn giở trò quỷ gì."
Tiếp theo đem toàn bộ kế hoạch từng cái nói tới.
-Kế này cũng khá hay, tại hạ cũng rất muốn biết Sát Nhân Danh Y có ân oán gì với Mộ Dung thế gia…
Mộ Dung Phục gật đầu, ba người cùng một chỗ hoàn thiện toàn bộ từng chi tiết nhỏ kế hoạch.
Lúc ba người rời khỏi căn miếu đổ nát, nhìn thấy Nhậm Doanh Doanh bị điểm huyệt ở bên ngoài, Hồ phu nhân cùng Mộ Dung Phục cùng kinh ngạc.
-Thúc thúc, vị cô nương này là…?
Hồ phu nhân thấy Nhậm Doanh Doanh dung mạo ưu mỹ, bởi vì bị người chế trụ, lại tăng thêm nét điềm đạm đáng yêu, trong lúc nhất thời tâm trí phức tạp ..
Mộ Dung Phục nhìn thấy Nhậm Doanh Doanh, cũng kinh ngạc với sắc đẹp của nàng, không thua kém với biểu muội mình chút nào, có điều do hắn một lòng phục quốc, đối với nữ sắc cũng không quan tâm đến nhiều, ngay cả thiên tư quốc sắc, Vương Ngữ Yên với một trái tim hoàn toàn đặt ở trên người hắn, nhiều năm qua hắn cũng chưa từng chạm qua.
Nhậm Doanh Doanh cũng khϊếp sợ Hồ phu nhân với khí chất sắc đẹp không tỳ vết, nghe được nàng gọi Tống Thanh Thư là "Thúc thúc", trong lòng mê mang, dựa theo Tống Thanh Thư là nhi tử duy nhất của Tống Viễn Kiều phái Võ Đang, chưa từng nghe nhắc tới hắn có một đại ca nào cả.
Tống Thanh Thư mỉm cười,
-Nàng là con tin của đệ..
Nhậm Doanh Doanh mắt hạnh trợn tròn, căm tức nhìn hắn.
………………………………………………………………………………………….
Trong gian nhà của Bình Nhất Chỉ.
- Cô nương, ngươi tốt nhất cầu khẩn tình lang của người giết được Mộ Dung Phục, thì lão phu mới có thể cứu ngươi một mạng, ta cứu được thì cũng gϊếŧ được..
Đem ngân châm từng cái thu hồi để vào thùng đựng thuốc, Bình Nhất Chỉ nhìn Triệu Mẫn dần dần sắc mặt hồng hào khà khà cười gằn.
Triệu Mẫn mặt bao phủ một tầng sương, lạnh giọng nói:
-Cái nhục ngày hôm nay, ta khắc sâu trong tâm khảm này, ngày khác sẽ trả lại gấp mười lần ..
-Ha ha…cô nương tính khí rất lớn,
Bình Nhất Chỉ cười nói,
-Hù dọa lão phu sao? Ngươi đến tột cùng có lai lịch như thế nào mà khẩu khí lớn như vậy.
Triệu Mẫn hừ một tiếng, nàng không ngốc để cho miệng lưỡi nhanh chóng tiết lộ thân phận mình..
Thấy nàng không nói lời nào, Bình Nhất Chỉ nói:
-Tống Thanh Thư tiểu tử kia, mỗi lần gặp đều có nữ nhân khác nhau làm bạn ở bên người, hơn nữa ai cũng là mỹ nhân quốc sắc thiên hương, đúng là diễm phúc không cạn.
-Lão trước đây đã từng gặp hắn?
Triệu Mẫn bén nhạy từ trong lời nói của lão, nghi hoặc hỏi.
Bình Nhất Chỉ biết mình lỡ lời, nghiêm mặt:
-Ngươi quan tâm đến chuyện này làm gì, hãy quan tâm đến việc bị trúng độc đi.
-Lão hạ độc ta?
Triệu Mẫn run lên.
-Nếu không làm vậy, làm sao ta yên tâm chờ đợi Tống Thanh Thư quay trở về làm giao dịch a,
Bình Nhất Chỉ trên mặt mang vẻ bỉ ổi, vuốt chòm râu dê,
-Tống Thanh Thư tiểu tử kia, tuy rằng xuất thân từ danh môn chính phái, nhưng lòng dạ tình toán của hắn không thua kém gì người trong ma giáo, để tránh hắn trở mặt, võ công của hắn lại cao, ta cũng phải phòng ngừa trước..
-Lão hạ độc gì ở trên người của ta?
Triệu Mẫn vừa giận vừa sợ.
-Tam Thi Não Thần Đan, ngươi có từng nghe qua chưa?
Bình Nhất Chỉ cười nói.
Triệu Mẫn sợ hãi cả kinh, nàng ở trong Nhữ Dương Trong Vương Phủ phụ trách đám người võ lâm giang hồ, cho nên biết rõ Tam Thi Não Thần Đan của Nhật Nguyệt thần giáo, là loại độc dược giáo chủ chuyên dùng để khống chế các giáo chúng thuộc hàng cao thủ, hàng năm đúng hạn uống vào thuốc giải, mới có thể tạm thời áp chế độc tính, nếu không thì thi trùng sẽ thoát phục mà ra, một khi ăn vào não, thì hành động tựa như yêu quỷ, ngay cả phụ mẫu thê tử gì cũng sẽ cắn gϊếŧ..
Triệu Mẫn tức giận đến cả người run:
-Lão dám đối với ta hạ thủ loại độc như vậy..
Bình Nhất Chỉ cười hì hì,
- Tam Thi Não Thần Đan là kiệt tác của ta, cho dù là ngày trước Đông Phương Bất Bại, hay là bây giờ Nhậm Ngã Hành, đều xem như là trân bảo. Hơn nữa nhắc nhở ngươi, theo phương pháp phối chế độc dược sẽ khác nhau, thuốc giải cũng sẽ không cùng, thuốc giải giải mà Đông Phương Bất Bại sử dụng sẽ khác thuốc giải của Nhậm Ngã Hành, và đương nhiên thuốc giải của bọn họ sẽ giải không được Tam Thi Não Thần Đan của riêng ta.
Bình Nhất Chỉ ngạo nghễ nói,
-Thiên hạ ngày nay, chỉ có một mình ta có thể giải được chi độc này trên người của ngươi, vì vậy ngươi nên cầu khẩn Tống Thanh Thư đừng có giở trò với ta.
Dù là Triệu Mẫn trí kế vô song, nghĩ đến trong thân thể trúng loại kịch độc này, trong đầu một mảnh trống không, áo não không thôi.
Đột nhiên ngoài cửa truyền đến tiếng ầm ĩ, xen lẫn là tiếng giáo chúng Nhật Nguyệt hô to "Thánh Cô, Thánh Cô", Bình Nhất Chỉ cười nhạt:
-Tống Thanh Thư đã quay trở về, chúng ta đi ra xem hắn có mang đầu của Mộ Dung Phục về không.
Vừa dứt lời, liền đưa tay hướng về trên vai Triệu Mẫn phất một cái.
Triệu Mẫn cảm thấy cả người tê rần, lập tức bị hắn khống chế, trong lòng kinh hãi:
-Đây là công phu điểm huyệt gì lại cao minh như thế?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.