CHƯƠNG 013: TẨU TẨU.
Nghe được hắn kính trọng phụ thân mình như vậy, Hồ Phỉ hết sức cao hứng, có điều nhìn thấy khóe miệng ngọt ngào của mẫu thân mình, đôi mắt Hồ Phỉ chuyển động:
- Có phải là trước mặt mẫu tử của tiểu đệ, huynh mới khen tặng phụ thân để lấy lòng đây?
-Không phải vậy!
Tống Thanh Thư khuôn mặt nghiêm nghị, nói rất tự nhiên:
-Thiên hạ ngày nay, đại hiệp xưng hô khắp nơi, có điều chân chính có thể xưng tụng là đại hiệp, tại hạ chỉ tán thưởng có hai người mà thôi..
-À.. anh hùng thiên hạ nhiều người như thế, không biết là hai người nào có được sự vinh danh này vậy?
Hồ phu nhân cũng bị hắn gây nên hứng thú, vẻ mặt thay đổi không lạnh như băng nữa.
- Người đầu tiên là trấn thủ Tương Dương là Quách Tĩnh, một lòng vì dân vì nước, hoàn toàn xứng đáng được xưng tụng là đại hiệp.
Tống Thanh Thư tuy nói như vậy, nhưng trong lòng thầm nghĩ : “ Đáng tiếc là tinh lực của Quách Tĩnh hoàn toàn tập trung vào chuyện quốc gia đại sự trên người, vì thế đối với phu nhân của mình khó tránh khỏi thất trách…”
- Quách đại hiệp đúng là một đời đại hiệp.
Mẫu tử hai người đều gật đầu.
- Còn lại là…?
Tiểu hài tử dễ kích động, thấy Tống Thanh Thư không tiếp tục nói, Hồ Phỉ liền vội vàng hỏi.
Tống Thanh Thư không nói thẳng, trái lại đọc một bài thơ:
"Liêu Đông có hảo hán,
Đại hiệp Hồ Nhất Đao.
Võ công bình thiên hạ,
Hào khí trùng mây xanh.
Nghĩa khí mãn càn khôn,
Nhu tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thau-huong-cao-thu-cai-bien/422149/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.