Toàn bộ trên giang hồ, võ công có thể có cao như vậy nhưng lại vô danh, ngoại trừ người trên hiệp khách đảo thì còn có ai…
Võ công của Trương Tam, Lý Tứ thì Tống Thanh Thư đã chứng kiến, so với Võ Lâm Ngũ Bá chỉ thua kém chút ít mà thôi, so với đám hắc y nhân bịt mặt thì võ công cũng không sai biệt lắm, chắc hẳn bọn chúng cũng là sứ giả thưởng thiện phạt ác tương đương.
Tống Thanh Thư nhìn quét một vòng, cũng không có phát hiện bóng dáng Trương Tam, Lý Tứ có mặt tại trong đám hắc y nhân này, bọn chúng tuy rằng bịt mặt, nhưng ngoại hình Trương Tam thân thể to tròn, Lý Tứ thì có khí chất đặc thù huyền băng, cho dù có che mặt cũng không lẫn vào đâu được…
Hắn rất nhanh liền thoải mái đứng lên, Trương Tam, Lý Tứ dù sao cũng là nhân vật tiêu biểu của hiệp khách đảo, Cổ Tự Đạo lo lắng bị người biết lão có quan hệ cùng với hiệp khách đảo, vì vậy mới phái một số sứ giả thưởng thiện phạt ác cho tới bây giờ vẫn chưa có lộ mặt trên giang hồ đến chấp hành nhiệm vụ lần này, thật sự đây lại là chuyện bình thường.
Nhìn qua mười tám cao thủ cấp bậc tiếp cận gần bằng Võ Lâm Ngũ Tuyệt, Tống Thanh Thư cảm khái:
“Khó trách Kim Cương môn chủ cùng Huyền Minh nhị lão gặp tai ương như vậy, Cổ Tự Đạo thật sự mạnh bạo…”
Trong lúc hắn đang trầm tư, thì tên thủ lĩnh Hắc y nhân đã ra chỉ lệnh:
– Bắt sống hai nữ nhân kia…
Vừa dứt lời liền có mấy tên Hắc y nhân hướng phía Chu Chỉ Nhược cùng Lam Phượng Hoàng phóng tới, Chu Chỉ Nhược quát lên, trường kiếm rút ra khỏi vỏ nghênh đón địch nhân.
Nàng rút kinh nghiệm từ lần giao đấu trước đây, trong ngôi miếu đổ nát này tuy rằng không xem là chật chội, nhưng tuyệt không thể nào là rộng lớn, cho nên nàng không dùng trường tiên, mà sử dụng kiếm.
Tổng cộng có bốn tên Hắc y nhân hướng đánh tới phía Chu Chỉ Nhược, Triệu Mẫn nhìn thấy cũng lo lắng cho nàng, những Hắc y nhân này võ công cực cao, lại chẳng quan tâm đến quy củ của giang hồ, đụng phải địch nhân thì cứ một loạt mà lên, mặc kệ cái gì lấy nhiều khi ít…
Lấy chân thật tu vi mà nói, võ công Chu Chỉ Nhược cao lắm là ngang bằng với một tên Hắc y nhân, trong lúc này có bốn cái cao thủ cùng cấp bậc công hướng đến nàng, dựa theo lẽ thường là dư sức bẻ gãy Chu Chỉ Nhược.
Bốn tên kia hiển nhiên cũng là suy nghĩ như vậy, bốn người cùng một chỗ tiến công, không chỉ là công đến chỗ hiểm, mà còn phong kín khu vực né tránh xê dịch của nàng, mắt thấy sắp bắt được đối phương, nào ngờ trước mắt bỗng nhiên nở rộ lên tia sáng lóe lên như ánh chớp, bốn người kinh hãi vội vàng nhanh lùi quay về, nhìn qua miệng vết thương trước ngực, bọn chúng nhìn nhau hoảng sợ biến sắc.
– Ỷ Thiên Kiếm…
Một tên trong đó thanh âm khàn khàn nói ra, mắt nhìn trong tay Chu Chỉ Nhược chuôi kiếm lạnh lóng lánh, phải biết rằng bọn chúng võ công đã đến loại cấp bậc này, một đôi tay cũng đủ để ứng phó đại đa số binh khí, nếu người bình thường sử dụng lợi kiếm va chạm cùng đôi tay của bọn chúng, thì sẽ bị nội lực từ đôi tay của bọn chúng chấn động gãy ra từng khúc, đáng tiếc lần này thì đụng phải Ỷ Thiên Kiếm, nội lực Chu Chỉ Nhược cùng mấy người bọn chúng cũng không kém nhiều, vì vậy bất ngờ không đề phòng, bốn người trong nháy mắt liền bị thương không nhẹ.
Chỉ là bên kia Lam Phượng Hoàng thì không may mắn như vậy, thấy haI bóng đen hướng phía nàng đánh tới, nàng nắm lên độc phấn ném vào trong đống lửa, từ nơi đống lửa thoáng cái nở rộ một đóa hoa đại đóa hỏa diễm chói mắt, xoàn xoẹt khói độc dồn ép một bóng đen, buộc hắn phải tránh né lui về phía sau, nhưng còn một Hắc y nhân từ phương hướng khác đánh tới, lúc này Lam Phượng Hoàng không có cách nào tránh né rồi, trong nháy mắt liền bị nắm giữ ở huyệt Kiên Tỉnh ngay sau gáy.
Lam Phượng Hoàng lập tức tung ra một con thanh xà, thoáng cái hướng phía cổ họng tên Hắc y nhân đó vọt tới, một con nhện độc cũng thừa cơ bò lên trên mu bàn tay Hắc y nhân, vốn cho là tên Hắc y nhân sẽ bị dọa đến thất kinh, nào ngờ đối phương duỗi ra ngón tay ngăn cản trước người, vừa vặn kẹp lấy con thanh xà đang nhanh như tia chớp phóng tới, con thanh xà bị hai ngón tay bóp lấy uốn éo thân thể, há mồm cắn, tên Hắc y nhân cười dữ tợn, ngón tay vận công, con thanh xà liền bị bóp chết tươi…
Thuận tay hắn ném con thanh xà vào trong đống lửa, hắn nhìn xem trên mu bàn tay con nhện lông mềm như nhung đang giương nanh múa vuốt, liền đập một cái, con nhện liền chết ở tại trên mu bàn tay.
Lam Phượng Hoàng trợn mắt há hốc mồm, phải biết rằng con nhện này là loài độc vật của Ngũ Độc giáo tinh dưỡng, kịch độc vô cùng, rõ ràng đơn giản bị đập chết rồi, còn tên hắc y nhân một chút dấu hiệu trúng độc cũng không có, làm sao có thể chứ?
Nguyên lai người trên hiệp khách đảo ngoại trừ tu luyện lĩnh ngộ võ công mênh mông Thái Huyền Kinh, còn có thể lấy dược vật trợ giúp tu luyện nội lực, có một số sứ giả thưởng thiện phạt ác có một đường nội lực dương cương, một số khác tu luyện chính là nội lực âm nhu, bởi vì trong khi tu luyện chân khí quá mức hung hiểm quỷ dị, nên phải dựa vào dược tửu trợ giúp tu luyện.
Đám Hắc y nhân này tuy rằng che mặt, nhưng trên thân vẫn có dấu hiệu đặc thù riêng, có tên bên hông treo một cái hồ lô màu đỏ thắm, một người bên hông thì là treo hồ lô màu lam, những thứ bên trong hồ lô đúng là dược tửu.
Trong hồ lô màu đỏ thắm là dược tửu Đại Táo Đại Nhiệt Liệt Tính, lấy Liệt Hỏa đan hòa lẫn vào trong rượu mà thành, trong hồ lô màu lam là dược tửu Đại Lương Đại Hàn Lương Tính dùng Cửu Cửu hoàn pha trong rượu mà thành, trong Liệt Hỏa đan và Cửu Cửu hoàn chứa không ít linh đan diệu dược, bên trong Cửu Cửu hoàn có chín chín tám mươi mốt loại độc thảo, bên trong Liệt Hỏa thì có Hạc Đỉnh Hồng, Khổng Tước Đàm đều là loại kịch độc, chính là từ người trên đảo hiệp khách từ năm này đến năm khác thu thập chế luyện mà thành.
Bất kể là loại nào đều có dược tính rất mãnh liệt, người bình thường chỉ cần đầu lưỡi liếm sơ qua thì có thể mất mạng, sứ giả thưởng thiện phạt ác nội công cao như vậy, nhưng cũng cần phải trang bị dược vật trấn độc, mới có thể uống liền mấy hớp mà không trúng độc.
Như vậy quanh năm suốt tháng, bọn họ tiếp xúc với độc dược nên được năng lực miễn dịch với độc dược, vì vậy mới không sợ nhện độc của Lam Phượng Hoàng.
Chỉ là Lam Phượng Hoàng nào biết đâu mấu chốt trong này, cho nên hoảng hốt thì liền đã bị tên hắc y nhân phong bế huyệt đạo, rút cuộc không thể động đậy.
Một bên Chu Chỉ Nhược nhìn thấy thế kinh hãi, vội vàng bay vọt qua muốn cứu Lam Phượng Hoàng, nhưng bên trong đang có bốn tên Hắc y nhân khác xuất hiện ngăn cản nàng, bọn chúng rút kinh nghiệm vừa rồi, không hề cùng Ỷ Thiên Kiếm cứng đối cứng, mà lựa chọn bằng cách du đấu, Chu Chỉ Nhược liên tục uyển chuyển, dùng hết các loại chiêu số kỳ diệu, nhưng mấy tên Hắc y nhân võ công kỳ cao, lại là lấy nhiều đánh ít, đem chiêu thức của nàng từng chiêu một hóa giải.
Song phương đánh nhau trong chốc lát, Chu Chỉ Nhược thấy bốn phương tám hướng truyền đến áp lực càng lúc càng lớn, trong lòng lập tức lo lắng, đồng thời cũng kỳ quái Thanh Thư vì sao lại không ra tay giúp đỡ…
Nàng tưởng rằng Tống Thanh Thư lúc này trong thân thể lại xuất hiện vấn đề gì, Chu Chỉ Nhược ân cần hướng bên kia nhìn lại, chỉ thấy trượng phu mình lẳng lặng yên đứng yên tại chỗ, một chút ý tứ xuất thủ cũng không có, làm nàng giật mình.
Cao thủ so chiêu thì không được phân tâm, Chu Chỉ Nhược trong nháy mắt sơ sẩy liền bị mấy tên Hắc y nhân nắm bắt, trong nháy mắt liền công phá mạng lưới kiếm quang của nàng, phong bế yếu huyệt.
Một bên nhìn không chuyển mắt chiến cuộc, Triệu Mẫn thấy thế sắc mặt buồn bã, không nghĩ tới nàng cùng Chu Chỉ Nhược cãi nhau cả đời, cuối cùng lại rơi vào kết cục đồng dạng giống nhau.
– Chu chưởng môn quả nhiên không hổ là đệ nhất thiên hạ tại đại hội Đồ Sư, huynh đệ chúng ta tám người liên thủ, còn bị thương bốn người, mới có thể bắt được.
Thấy Chu Chỉ Nhược đã bị chế trụ, tên cầm đầu vỗ tay tán thưởng.
Chu Chỉ Nhược hừ lạnh:
– Cũng không cần thiếp vàng trên mặt của ta, nếu không dựa vào Ỷ Thiên Kiếm, ta cao lắm chỉ có thể đối phó với một người của các ngươi.
– Chu chưởng môn quá khiêm nhường.
Tên thủ lĩnh hắc y nhân cười cười, không nói với nàng nữa, mà là đi tới trước mặt Tống Thanh Thư, cung kính thi lễ:
– Công tử, chúng ta cứu giá chậm trễ, xin thứ tội.
Tống Thanh Thư dường như đã có dữ liệu, lấy giọng nói Cổ Bảo Ngọc nói ra:
– Không cần đa lễ, các vị mau mau đứng lên.
Triệu Mẫn đang bị cột vào cây cột trong lòng hoảng sợ, thuộc hạ của Cổ Tự Đạo lại có lực lượng cường đại như vậy, lão ta cuối cùng muốn làm gì đây?
Chu Chỉ Nhược cùng Lam Phượng Hoàng nghi ngờ trong lòng cũng được cởi bỏ, thì ra Tống Thanh Thư mặc trên người y phục của Cổ Bảo Ngọc, trên mặt lại đeo mặt nạ, lại có Huyền Minh nhị lão chỉ định, tên Hắc y nhân làm sao mà có thể nghĩ đến, đây không phải là Cổ Bảo Ngọc chứ.
Đừng nói là tên Hắc y nhân, ngay cả nhóm Triệu Mẫn, Kim Cương môn chủ cũng cho đó chính là Cổ Bảo Ngọc.
Chu Chỉ Nhược bội phục trấn định của Tống Thanh Thư, vừa rồi nàng trong lúc gấp gáp không có suy nghĩ đến tầng này, lúc đó chỉ muốn Tống Thanh Thư liên thủ đánh bại những tên Hắc y nhân này.
May mắn trượng phu tốt của mình bảo trì bình thản, bằng không thì mặc dù võ công của hắn cao, nhưng nơi này có đến mười tám cao thủ, nếu đánh nhau chỉ sợ còn là song quyền nan địch tứ thủ, còn chi bằng lấy thân phận Cổ Bảo Ngọc hành sự tùy theo hoàn cảnh.
Tống Thanh Thư thì nghĩ đến sâu hơn một tầng, nếu chỉ có hắn một mình đối mặt với mười tám cái cao thủ này, có thể dùng khinh công lợi dụng địa hình cùng bọn họ quần nhau, cuối cùng người còn sống có thể là hắn, bất quá cái giá phải trả thì vô cùng nghiêm trọng mà thôi.
Thế nhưng lúc này bên người còn có Chu Chỉ Nhược cùng Lam Phượng Hoàng, một khi hỗn chiến thì sẽ không có cách nào chiếu cố cho các nàng an toàn, nếu bọn hắc y nhân dùng hai nàng để uy hiếp hắn, thì hắn sẽ lâm vào cục diện tiến thối lưỡng nan.
Tên thủ lĩnh đứng dậy nói ra:
– Dựa theo ý của đảo chủ, sự tình lần này gây nên huyên náo quá lớn, chúng ta muốn đem công tử mang về ở trên đảo, có thể trong vòng một hoặc hai năm sẽ không quay trở lại Trung Nguyên, công tử nếu có cần cái gì, thì cứ dặn dò để chúng ta chuẩn bị trước.
– Cần a…
Tống Thanh Thư khóe môi hơi cong lên, chỉ vào Chu Chỉ Nhược, Lam Phượng Hoàng cùng bên kia Triệu Mẫn.
– Ở trên đảo quá nhàm chán, ta muốn tìm vài nữ nhân xinh đẹp theo giúp ta, những nàng này tư sắc cũng không tệ lắm, hãy mang các nàng đi theo.
Tên thủ lĩnh hắc y da mặt giãn ra, mặt không thay đổi nói:
– Ở trên đảo đúng là không có thú vị, bất quá các nàng này đều có tư sắc khuynh quốc khuynh thành, chỉ có Lam Phượng Hoàng giáo chủ Ngũ Độc giáo tuy rằng tư sắc hơi kém chút, nhưng lại có mị cốt thiên thành, thuộc hạ lo lắng thân thể công tử không chịu nổi với các nàng, đến lúc đó đảo chủ trách tội xuống…
Hắn lâu nay biết rõ tính tình trăng hoa của vị công tử này, đối với loại yêu cầu này đưa ra không ngoài ý đinh…
Tống Thanh Thư cười hắc hắc nói:
– Yên tâm đi, lão nhân gia có truyền cho ta một bí tịch chi thuật thái bổ, không những không suy nhược thân, mà còn có thể thông qua thân thể các nàng tu luyện nội công.
Tên Hắc y thủ lĩnh không có hoài nghi, dù sao trong lòng của hắn, đảo chủ thần thông quảng đại, tìm được loại bí tịch như vậy cũng không phải là khó:
– Vậy loại này bí tịch rất thích hợp với tính tình công tử đấy.
Chu Chỉ Nhược cùng Lam Phượng Hoàng biết rõ thân phận Tống Thanh Thư, chi có Triệu Mẫn trong đầu nghĩ hắn là Cổ Bảo Ngọc, nghe được hai người thảo luận đem thân thể mình hóa thành đồ chơi cho tên công tử củi mục quần áo lụa là kia, nàng cả giận nói:
– Các ngươi cũng biết thân phận của ta, nếu dám đụng ta một đầu ngón tay, người Mông Cổ sẽ làm cho các ngươi muốn sống không thể, muốn chết không được…
Tống Thanh Thư cũng thừa cơ hỏi:
– Đúng vậy, thế nhưng nàng là quận chúa Mông Cổ, các ngươi làm sao dám động đến nàng.
Tên thủ lĩnh đáp:
– Chúng ta gặp đoàn người bọn họ, khi ấy vẫn không tìm thấy công tử ở đâu, vì lo lắng sự an toàn công tử, liền bắt tất cả bọn họ, trên đường đi đều bắt ép bọn họ hỏi tung tích công tử, may mắn ở chỗ này thì đụng phải. Về phần cái gì Mông Cổ quận chúa…
Hắn cười lạnh nói tiếp:
– Đảo chủ lần này vận dụng đến chúng ta, đương nhiên nếu ai đã nhìn thấy, thì không thể lưu lại người sống…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]