Trong lúc nói chuyện thì một đội võ sĩ đã giục ngựa xông tới, bao vây chung quanh lều trà, đám võ sĩ kia không nói lời nào, chỉ là lẳng lặng yên quan sát mọi người, hiện trường chỉ có tiếng của bầy tuấn mã phát ra tiếng phì phì trong mũi, lộ ra cực kỳ quỷ dị.
Bọn này võ sĩ tuy rằng một thân thường phục, nhưng trên thân thì bưu hãn chi khí để lộ thân phận bọn họ là quân binh, Tống Thanh Thư rùng mình, chẳng lẽ là do Cổ Tự Đạo an bài? Hắn lại dám bốc lên liều lĩnh, âm thầm triệu tập quân binh đến cướp người, thật sự là to gan lớn mật.
Đám kia võ sĩ ước chừng tầm khoảng trên dưới năm trăm người, tuy rằng trên chiến trường năm trăm người không tính là cái gì, nhưng dùng để đối phó người trong giang hồ có số lượng ít, năm trăm người đông nghịt một vùng, sẽ tạo ra một cảm giác phi thường áp bách.
Huống chi bọn này võ sĩ tất cả đều là kỵ binh, phải biết rằng Tống Triều từ trước đến nay luôn thiếu ngựa, kỵ binh rất thưa thớt, năm đó Nông Trí Cao làm phản loạn, quét sạch vùng Quảng Tây Quảng Đông, dưới trướng có mấy vạn đại quân, làm kinh động đến toàn bộ triều đình, vì thế triều đình vội vàng ngưng chiến cùng Tây Hạ, để cho Địch Thanh xuôi nam bình định, đối mặt với quân phản loạn quy mô lớn như vậy, Địch Thanh lúc dẹp phản loạn, trong đại quân cũng chỉ có năm trăm kỵ binh mà thôi.
Nơi vùng hoang sơn dã lĩnh này lại rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thau-huong-cao-thu-cai-bien/2721924/chuong-1199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.