Buổi tối, Thịnh Hoành nghỉtrong phòng Vương thị, vừa gọi đứa hầu cởi áo choàng lông cừu trên người ra, vừa nghe Vương thị lải nhải chuyện thái phu nhân nhà họ Cố tới chơi hôm nay.
“... Vị thái phu nhân kia, vừa ôn hòa lại cao quý, không thấy nửaphần kiêu ngạo, lời nói thấu tình đạt lý, so với họ Văn, rõ là một người trên trời một người dưới đất, ai… Phải nói cái Sáu đúng là có phúc!”Vương thị nhận lấy cái chén sứ nhỏ đựng nước trà xanh biếc từ trong tayThải Bội, “Trà Mao Tiêm* này cũng là do thái phu nhân hôm nay đưa tới,lão gia nếm thử xem.”
*Trà Mao Tiêm: 1 trong 10 loại trà nổi tiếng nhất Trung Quốc
Thịnh Hoành thay thường phục xong ngồi ở trên kháng, nói: “Lão phu nhânvốn ưa thích trà này, bà đừng có dùng hết đấy.” Đừng trách ông ta nóikhó nghe, Vương nữ sĩ thực ra không hề hiền lương như lịch sử ghi chépđâu.
Vương thị nhất thời buồn bực, lập tức sẵng giọng: “Nghe lão gia nói, làcoi tôi như người trẻ không hiểu chuyện sao? Đã chia một nửa qua Thọ Anđường, còn lại mới để phần lão gia và mấy người đứa nhỏ đấy.”
Thịnh Hoành hơi gật đầu, nhận lấy cái chén Vương thị đưa tới, hớp mộthớp, trên mặt hơi lộ ra vẻ vui mừng, khẽ khen: “Trà ngon, e là trà tiến cung cũng không hơn cái này.”
“Ai —— Cái Sáu giờ không cần lo lắng, đáng thương cho Như Nhi gặp phảibà mẹ chồng ghê gớm.” Vương thị ngồi bên bàn sưởi, xoay xoay chơi đùachiếc nhẫn ngọc nạm vàng trên ngón tay, khuôn mặt đầy vẻ u sầu; vừa than thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-u-that-u-phai-la-hong-phai-xanh-tham/1566384/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.