Trên đường trở về, Minh Lankhông nói một lời, cảm giác toàn thân dường như bị vùi lấp trong vũngbùn, quay trái không được quay phải cũng không xong, tiến thoái lưỡngnan, trong lòng như có ngọn lửa thiêu đốt, tay chân lại lạnh như băng,đầu óc trống rỗng, vô cùng mệt mỏi. Suy tư một hồi, Minh Lan ngẩn ngơrơi lệ. Thịnh lão phu nhân ngồi ở một bên lẳng lặng nhìn nàng, ánh mắttừ ái, đưa tay nhẹ nhàng xoa tóc cô bé.
Minh Lan cảm thấy khó mà nhịn được tủi thân, nghẹn ngào dần dần biếnthành tiếng nức nở, rúc đầu vào lòng bà nội, nhẹ nhàng run rẩy, tiếngkhóc đều vùi lấp trong mùi đàn hương tràn ngập ống tay áo lão phunhân.Read more...
”Minh Nhi con ơi, bà nội hiểu được tâm ý của con.” Lão phu nhân ôm MinhLan, chậm rãi nói, “Thế nhưng kết hôn là đại sự, cần nhất là hai bêntình nguyện, dưa hái xanh thì không ngọt*; có những chuyện, không phảinói đạo lý là có thể hiểu.” (*chỉ việc cố cưỡng ép mà làm sẽ không có kết quả như mong muốn)
Muốn cầu người một lòng, bạc đầu không chia ly; biết bao cô gái khuê các ao ước một cuộc sống như thế, tô chân mày, vợ chồng hoà thuận, thếnhưng lại có mấy người được như ước nguyện, đều là tương kính như tânthì nhiều, ý hợp tâm đầu thì ít. Vốn biết cháu gái thường ngày thôngminh, nhưng ở chuyện này lại có chấp niệm, bảo Hạ Hoằng Văn hứa hẹn làtự huyễn hoặc đầu óc mình, đi vào ngõ cụt, chỉ mong nàng có thể suy nghĩ thông suốt.
Thịnh lão phu nhân không khỏi thở dài một hơi.
Lại một đêm gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-u-that-u-phai-la-hong-phai-xanh-tham/1566373/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.