Hạ Hoằng Văn đi đường mệtmỏi, áo choàng đen đã nhiều chỗ sờn. Sau khi hành lễ, Thịnh lão phu nhân gọi người dọn chỗ dâng trà, Minh Lan không nói một lời đứng bên cạnhlão phu nhân.
“Nhìn cháu lúc nàyạm vỡ hơn nhiều rồi.” Lão phu nhân cười híp mắt nhìn Hạ Hoằng Văn, “Cũng cháy nắng hơn nữa.”
Lúc Hạ Hoằng Văn ngẩng mặt lên, nhìn thấy Minh Lan duyên dáng yêu kiều,lại càng xinh đẹp hơn so với trước, đôi đồng tử cực kỳ trong trẻo, mặtcậu ửng hồng lên, cúi đầu trả lời: “Lúc đi cùng các chú bác bên nhà bànội, cháu nhận biết được nhiều loại thuốc hiếm lạ, cũng hiểu đúng đắn về nghề thuốc nhiều hơn, Hoằng Văn học được không ít ạ.”
Lão phu nhân khẽ gật đầu, nói: “Chàng trai tốt biết tự lập, như cháugiỏi lắm. Nghe bà nội cháu nói, ở thái y viện cháu cũng có danh hào?”
Hạ Hoằng Văn dường như có chút ngượng ngùng, cung kính nói: “Đều là nhờcó các chú bác dìu dắt, thực ra… theo ý nghĩ của Hoằng Văn, trước hếtvẫn muốn học hỏi thêm kinh nghiệm, thầy thuốc không phải là nghề bìnhthường, kiến thức càng nhiều càng tốt ạ.”
Lão phu nhân nghe liên tục gật đầu, mỉm cười ôn hòa: “Cháu là đứa chịuđược gian khổ, chịu thương chịu khó, biết lý hiểu chuyện, không uổngcông bà nội cháu dốc lòng dưỡng dục.” Đang nói, lão phu nhân liền chuyển đề tài câu chuyện, nói, “Lúc trước thời tiết rất nóng, lúc này lại lạnh nhanh, thân thể mẹ cháu không khỏe, bà có chuẩn bị vài thứ, lát nữacháu hãy đem về cho mẹ.”
Vừa nói, Phòng ma ma ở bên cạnh đã bảo bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-u-that-u-phai-la-hong-phai-xanh-tham/1566370/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.