Một khoảng thời gian dài sau đó, cuộc sống của Minh Lan trôi qua rất yên bình, Thịnh Hoành hiền từ, Vương thị quan tâm, Như Lan nhiệt tình, Thịnh lão phu nhân véo lỗ tai nàng, cười mắng: “Con bé ranh này giả thần giả quỷ!”
Minh Lan đỏ mặt, xoay xoay ngón tay, ngượng ngùng nói: “Bà nội không trách con tính kế như vậy ạ?”
Lão phu nhân chuyển ánh mắt đến bên ngoài cửa sổ, nơi nơi phủ sắc xanh mơn mởn của chồi non, bà chậm rãi nói: “Nhà chúng ta tạm coi là sống yên ổn, con còn chưa kinh qua “tính kế” chân chính đâu, chút bùn gài bẫy kia hãy còn sạch sẽ lắm .”
Minh Lan tâm tình có phần suy sụp nói: “Không có biện pháp nào một lần vất vả suốt đời nhàn nhã sao ạ? Không thể hết lần này đến lần khác phải đề phòng chứ.”
Khóe miệng đầy nếp nhăn của lão phu nhân hiện lên chút ý cười: “Đương nhiên là có, quan trọng là có quyết tâm hay không thôi”.
Minh Lan không hiểu ngẩng đầu, lão phu nhân nói: “Cha con thì vẫn có nhu cầu như vậy, đằng kia thì cũng có tuổi rồi, mua một đứa con gái phong tình lại biết thơ văn đến, để cho nó sinh con sinh cái, thế là xong.”
Minh Lan im lặng phút chốc, khẽ thở dài: “Phu nhân sẽ không đồng ý, đây là tự cầm dao đâm vào tim mình rồi”.
Lão phu nhân cười châm biếm nói: “Vậy cũng chỉ có thể nhịn, nhẫn được tạm thời, đổi được một đời; nhẫn được cả đời, suốt đời bình an.”
“Nếu như không thể nhẫn được nữa thì sao ạ?”
Lão phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-u-that-u-phai-la-hong-phai-xanh-tham/1566345/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.