Sau khi hỏi chuyện ba cô cháu gái xong, Thịnh lão thái thái liền kêu mệt, để con cháu tự trở về viện của mình, bà cụ còn phải nghỉ ngơi. Thịnh Hoành vốn còn muốn để Mặc Lan nói thêm hai câu nữa, cũng đành nhịn trở về phòng.
Vừa về đến nhà, còn chưa cởi áo rửa mặt thì Phòng ma ma bên người lão thái thái đột nhiên tới. Vợ chồng Thịnh Hoành mời bà ta vào. Phòng ma ma ở trong phủ thâm niên lâu năm, bà nói năng lưu loát, ngắn gọn ba câu hai lời đến để truyền đạt ý tứ – lão thái thái muốn đưa cô Minh Lan đi.
Lời vừa nói ra, hai vợ chồng Thịnh Hoành lập tức như trên trời dưới đất khác nhau. Vương thị quá đỗi vui mừng, hận không thể lập tức đi thắp hai nén hương lễ tạ. Thịnh Hoành lại có chút ủ rũ, cảm thấy lão thái thái chung quy không chịu đón nhận Lâm di nương.
“Lão gia, tấm lòng hiếu thảo của người lão thái thái đều tiếp nhận, bà già tôi ở nơi này thay lão thái thái nói lời cảm tạ, … Phu nhân, làm phiền người bớt chút thời gian giúp cô Sáu thu dọn, chốc nữa truyền tôi một tiếng, tôi sẽ tới đón người.”
Phòng ma ma xưa nay tác phong nhanh nhẹn, sau khi nói xong liền khom người trở về.
“Lão thái thái như thế là ý gì? Con gái trong nhà chúng ta, ngoại trừ Hoa nhi thì Mặc nhi chính là lớn nhất, dĩ nhiên làm chị lớn thì phải gánh vác vất vả rồi, chẳng nhẽ để một đứa bé vừa không hiểu chuyện lại còn ốm yếu đến đó sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-u-that-u-phai-la-hong-phai-xanh-tham/1566294/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.