Quân Thiên Phụng ngưng thần nhìn thiếu niên áo trắng.
Lão lộ vẻ kinh hãi, hỏi dằn từng tiếng:
- Các hạ là dòng dõi Thái Cực Kiếm Lý Thanh Trần?
Thiếu niên áo trắng lạnh lùng đáp:
- Phải rồi! Các hạ đã biết rõ, vậy tại hạ bất tất phải kể tội trạng nữa. Bây giờ các vị tự mình động thủ hay tại hạ ra tay?
Quân Trung Bình đột nhiên đứng dậy tay nắm chuôi kiếm toan rút ra thì Quân Thiên Phụng nổi giận quát:
- Quân súc sinh lớn mật kia! Sao không ngồi yên?
Quân Trung Bình bị phụ thân quát mắng, từ từ ngồi xuống.
Quân Trung Phụng từ nãy tới giờ nét mặt rầu rầu ngồi cúi gầm mặt xuống. Bây giờ nàng cũng ngửng đầu lên miệng ấp úng:
- Gia gia ơi! Ca ca!...
Quân Thiên Phụng lại nổi giận chặn lời gạt phắt đi:
- Con nha đầu kia! Không được nhiều lời!
Quân Trung Phụng không dám nói nữa lại ngồi cúi đầu xuống.
Quân Thiên Phụng nhìn thiếu niên áo trắng chấp tay nói:
- Lý công tử! Câu chuyện về lệnh tôn ngày trước không có liên can gì đến khuyển tử và tiểu nữ. Khi ấy tiểu nữ chưa ra đời, khuyển tử còn ở trong thời kỳ thơ ấu. Nhà tại hạ có bốn người, nhưng chỉ một mình Quân Thiên Phụng này tham dự vào vụ đó. Vì thế nên Quân mổ đành mặt dạn mày dầy khẩn cầu công tử buông tha cho khuyển tử cùng tiểu nữ được toàn sinh.
Thiếu niên áo trắng mắt chiếu ra những tia hàn quang đảo nhìn vợ chồng Quân Thiên Phụng hỏi:
- Ngày trước tôn giá có lòng dạ từ bi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-tuyet-ma-kiem/30235/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.