Vu Trường Thanh đột nhiên hỏi lại :
- Lệnh sư có bàn tới bức tranh Bách Phật lạc lõng nơi đâu không ?
Lý Hàn Thu lắc đầu đáp :
- Không !
Vu Trường Thanh khẻ thở dài nói :
- Lão phu chỉ muốn tranh Bách Phật lọt vào tay một người không biết gì, họ cho vào lửa đốt đi là xong.
Lý Hàn Thu hỏi :
- Lão tiền bối đã nói tranh Bách Phật là một vật chi bảo võ lâm. Nếu cháy mất há chẳng đáng tiếc ư ?
Vu Trường Thanh đáp :
- Nhưng nếu lọt vào tay người bại hoại lưu độc cho võ lâm thì mối hại không biết đến đâu mà nói.
Lý Hàn Thu nghĩ thầm trong bụng :
- Tranh đã đốt rồi, nhưng trăm kiểu ngồi của tượng Phật đã in sâu vào trong đầu óc Du Bạch Phong cùng Quyên Nhi. Ta chỉ hy vọng Quyên cô nương sau này sẽ nhờ nó mà giữ vững được chính nghĩa võ lâm.
Lý Hàn Thu nghĩ thầm trong bụng chớ không nói ra miệng, nên Vu Trường Thanh dĩ nhiên không hiểu được là chàng nghĩ gì.
Bỗng lão hỏi tiếp :
- Gần đây lệnh sư có mạnh giỏi không ?
Lý Hàn Thu đáp :
- Ngày trước gia sư bị thương, bệnh cũ lại phát tác, không thể hành động nhiều, nên người đã quyết tâm gói kiếm quy sơn, không hỏi đến chuyện giang hồ nữa. Lão tiền bối có quen biết gia sư không ?
Vu Trường Thanh đáp :
- Sao lại không biết. Ngày trước lão phu đã cùng lệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-tuyet-ma-kiem/2247394/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.