Đàm Dược Sư đi vào trong thạch trận đến nữa chừng đột nhiên quay đầu lại, lớn tiếng gọi :
- Du huynh ! Chúng ta đã một phen kết nghĩa anh em, bất luận ai phải ai quấy nhưng đã ở cùng nhau mấy chục năm trời chẳng nhiều thì ít cũng còn một chút tình nghĩa. Vậy tiểu đệ khuyên Du huynh nên kiếm một nơi thanh tịnh trong chốn rừng sâu , đặng di dưỡng tuổi già . Trên chốn giang hồ đầy nguy hiểm cùng giả dối , không thể tuyệt đối ỷ vào võ công để giải quyết mọi việc. Du huynh tuổi đã ngoài sáu mươi thì tội gì mà quyến luyến chốn giang hồ nhiểu nhương này nữa.
Du Bạch Phong cười ha hả đáp :
- Đa tạ hảo ý của Đàm lão đệ. Nếu tiểu huynh còn sống được nữa sẽ thận trọng về việc ấy. Tiểu huynh cũng có một điều thĩnh giáo lão đệ . Nếu giữa đôi ta có chút tình nghĩa thì mong rằng lão đệ sẽ trả lời thành thực.
Đàm Dược Sư hỏi :
- Điều chi ?
Du Bạch Phong đáp :
- Lục Chỉ Dật Sĩ phải là lão đệ đã cải trang không ?
Đàm Dược Sư lớn tiếng hỏi lại :
- Sao ? Du huynh vẫn tưởng là tiểu đệ hóa trang ư ?
Du Bạch Phong đáp :
- Đúng thế !
Đàm Dược Sư lắc đầu đáp :
- Tiểu đệ xin nhắc lại : Lục Chỉ Dật Sĩ quyết không phải là tiểu đệ .
Du Bạch Phong hỏi :
- Dù hắn không phải là lão đệ thì chắc lão đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-tuyet-ma-kiem/2247327/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.