Tần Nhi giật cương cho ngựa chạy về phía trước.
Lý Hàn Thu đi sau Tần Nhi. Còn Lôi Phi đi sau rốt.
Ði chừng được vài dậm, Lôi Phi đột nhiên phóng ngựa lao đi như tên bắn vọt đến bên Lý Hàn Thu, khẽ hỏi chàng:
- Bây giờ chúng ta đi đâu?
Lý Hàn Thu đáp:
- Lôi huynh cứ đi lát nữa sẽ rỏ.
Rồi chàng gia roi cho ngựa chạy mau theo kịp Tần Nhi.
Gần tới Vũ Hoa Ðài, bốn mặt đều là hoang dã vắng vẻ.
Lý Hàn Thu khẽ hỏi Tần Nhi:
- Tần cô nương! Phía bên kia rừng cây là chỗ nào?
Tần Nhi đáp:
- Ðó là khu vực quạnh hiu, chỉ có cỏ dại cùng rừng tạp chẳng có chi đẹp đẽ mà thưởng ngoạn.
Lý Hàn Thu hỏi:
- Nhưng chỗ đó bí ẩn lắm phải không?
Tần Nhi đáp:
- Ðã là nơi không có vết chân người thì dĩ nhiên là bí ẩn.
Lý Hàn Thu nói:
- Vậy chúng ta qua đó xem sao.
Tần Nhi ngơ ngác một chút rồi cười nói:
- Ðược rồi? Tiện thiếp dẫn công tử tới đó.
Ðoạn cô phóng ngựa đi trước. Xuyên qua khu rừng rậm quả nhiên đến nơi cỏ dại mọc đầy cao tới ngang vai. Bốn bề vắng ngắt không một bóng người.
Lý Hàn Thu dừng ngựa lại nói:
- Nơi đây quả nhiên tịch mịch hoang vu.
Tần Nhi mỉm cười nói:
- Tiệp thiếp đã bảo mà công tử không tin.
Lý Hàn Thu xuống ngựa, vẫy tay nói:
- Tần cô nương! Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-tuyet-ma-kiem/2247263/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.