Phủ Vương gia.Hạ Tiêu tiếp khách đến tận tối khuya mới có thể trở về phòng, chàng đã say khướt, bước từng bước chập chững vào phòng.
Đưa tay khóa chốt cửa đi vào trong, dưới ánh lửa le lói của ngọn nến, Hạ Tiêu thấy nữ nhân của mình vẫn đội khăn xoan, nhưng có lẽ đợi đã lâu khiến nàng mệt mỏi nên đã dựa vào thành giường thiếp đi.Hạ Tiêu lắc đầu cho tỉnh rượu một chút, chàng bước lại gần nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh Tuyết Lan, đưa tay vén khăn xoan ra nhìn ngắm gương mặt diễm lệ đang ngủ say của nàng.
Hạ Tiêu vẫn còn chút mem trong người, không kìm chế được mà cúi người xuống hôn nàng."Ưm..."_Tuyết Lan khó thở nhíu chặt mi tâm rồi từ từ mở mắt ra.
Nàng đưa tay đẩy Hạ Tiêu."Ta làm nàng tỉnh giấc rồi.
Xin lỗi, ta không thể kìm chế được..."_Chàng gúc đầu xuống cổ nàng, tham lam hít lấy hít để mùi hương mật đào trên người nàng."..."Đột nhiên Hạ Tiêu ngước mắt nhìn nàng, âm giọng trầm khàn vang lên: "Có thể không?"Dường như bị lời nói của chàng chọc cho bật cười, Tuyết Lan bất mãn nói: "Tới nước này mà chàng còn hỏi ta được hay không được à?""..."Hạ Tiêu không đáp lại nàng, nhanh chóng cởi y phục vướng víu trên người cả hai vứt xuống đất, quấn quýt mặn nồng cả một đêm.Rất nhanh cũng đã trôi qua hơn hai tháng, Trần Minh Triết cùng Hạ Vũ mấy ngày nay thường đến chỗ Diệp Lý cùng bàn bạc lại kế hoạch."Nếu không có bất trắc gì thì cứ làm theo kế hoạch đã ra.
Ta hi vọng việc này mau chóng kết thúc."_Diệp Lý."Vâng, Triết nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-tot-khi-gap-duoc-nguoi/1117095/chuong-53.html