Hạ Trình Thiên xuống Nhân giới giúp người dân hoạn nạn, hắn cho họ đồ ăn thức uống, giúp hết người này đến người khác có biết bao người yêu thương, trân quý hắn, còn đặt cho hắn cái danh Bạch Y Hạ Giới. Hắn từ lúc xuống Nhân giới đều mặc một thân bạch y đi cứu thế chúng sinh, không từ mệt mỏi. 
Ban ngày kiên định giúp người, hắn đêm nào cũng nằm trong liều trại không ngừng ôm bộ bạch y mà Trần Minh Triết tặng hắn, ôm vào trong lòng nâng niu, ánh mắt biết bao nhung nhớ về người kia. Hắn mong có thể giúp những người gặp nạn kia có thể sống lại một chuỗi ngày bình yên, càng mong hơn có thể trở về gặp lại vị cố nhân mình hằng đêm nhung nhớ. 
Y là cố nhân của hắn, là người hắn dành cả một đời yêu hận tương bồi. Là người mà hắn thề rằng nếu được sống lại đều dành hết tâm quyết mà bảo vệ y. 
Bảo vệ thanh danh trong sạch, bảo vệ y khỏi nhiễm bụi trần, chỉ cần y có thể sống an yên. Hạ Vũ hắn có chết cũng đều cam lòng. 
Thần giới. 
Kể từ khi Hạ Vũ đi Trần Minh Triết giống như người mất hồn. Lúc nào cũng ngán ngẩm trong muốn làm bất cứ việc gì. Triều chính cũng chẳng màng đưa ra ý kiến, đọc sách thì không tập trung, đọc rồi cứ vứt đại trong phòng rồi bỏ ra ngoài. Hạ Dịch Phong cùng nương tử chỉ biết lắc đầu nhìn y, dù vẻ mặt y vẫn lạnh băng không có chút biểu hiện khác nhưng hai người họ vẫn đoán được, y như thế là bởi vì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-tot-khi-gap-duoc-nguoi/1117060/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.