Băng Băng mỉm cười, gương mặt vốn đã xinh đẹp lanh lợi còn pha lẫn nét nghịch ngợm của thiếu nữ. Nghe xong câu hỏi, cô lại làm động tác giống mấy nhân vật ở trong phim Cương Thi.
“Nói ra bổn cô nương sẽ có chổ tốt gì nào…?”
Bất ngờ một cái gõ lên đầu, khiến cho cô sửng sốt xoa lên đầu mình hết 10 giây. Hàn Phong vẫn còn giữ nguyên hình dạng ngón trỏ bàn tay cong lại, giơ lên thúc giục.
“Nói mau lên!”
Đối với tuổi tác của cô và Hàn Phong không lệch nhau, nhưng về bối phận dù sao cậu ta cũng hơn cô một bậc. Nên trong mắt Hàn Phong, Băng Băng cũng như cháu gái của mình, chẳng cần gì phải câu nệ.
“Tiểu sư thúc, con sẽ về mách cha!”
Băng Băng lên tiếng nũng nịu, nhưng sau đó cô lại thay đổi thái độ hẳn ra khi thấy hai cặp mắt đối diện đang nhìn mình. Cô nghiêm túc, từ từ lên giọng.
“Chuyện xảy ra cũng gần 1 tuần nay. Con nghe các bạn ở trong ký túc xá kể lại rằng, cứ ban đêm họ lại nghe tiếng lá cây xào xạc rất to!”
Hàn Phong và La hiệu trưởng không hẹn mà cùng nhìn qua nhau, một lúc sau cậu ta mới ngạc nhiên trả lời.
“Gió đêm thổi vào lá cây chứ có gì đâu?”
La hiệu trưởng nét mặt trái ngược hoàn toàn với Hàn Phong, theo thói quen đẩy cặp kính lên nhìn Băng Băng mà hỏi lại.
“Các người có nghe lầm không, ở ký túc xá nữ làm gì có trồng cái cây nào đâu?”
Cho dù là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-tinh-hanh-tau/3455899/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.