"Huynh...?"
Hàn Phong mặc dù là nội môn truyền thừa, nhưng vốn thuộc đời đệ tử thứ 3. Nên có rất nhiều sư huynh ngoại môn, làm sao mà nhớ được hết.
Nhìn người trung niên đứng trước mặt này lại càng không nhận ra được là ai. Thấy vậy ông ta bật cười thành tiếng vui vẻ, đưa tay vỗ vào vai cậu.
"Tên ta là Thẩm Phúc, là ngoại môn đệ tử đời thứ 2. Năm đó trước khi sư phụ đưa đệ về núi, thì ta đã xuất sư được 4 năm rồi!"
Lúc này Hàn Phong cũng hiểu vì sao sư phụ lại chỉ rõ bảo mình nhất định phải đến tìm ông ta. Nhìn vào khí chất của vị sư huynh này, có lẽ là một đại phú hào quyền lực nhất ở đây.
"Thất Tinh Trác Tuyệt Tam Triều Thiên, đệ xin ra mắt Thẩm sư huynh!"
Hàn Phong đưa hai ngón giữa và trỏ tay phải kẹp lại hướng lên, tay trái tạo nắm đấm đưa xuống. Dùng thay thế cho cái cúi đầu hành lễ, vì dù kém nhau một thế hệ nhưng quy định đệ tử nội môn không cần thủ lễ với bất kì ai.
"Tốt tốt, tiểu sư đệ vất vả rồi!"
Thẩm Phúc nói xong ra hiệu cho hai người dẫn đường mang hành lý của Hàn Phong tạm cất vào bên trong nhà. Một lát sẽ sắp xếp lại sau, rồi khoác vai cậu ta trở lại bàn cờ ngồi uống trà nói chuyện.
"Sư phụ vẫn khoẻ chứ?"
Ông ta vừa rót trà mời, vừa mỉm cười hỏi thăm chuyện trên tông môn.
"Khoẻ lắm, lão vẫn tung tăng chạy khắp đỉnh núi!"
Thẩm Phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-tinh-hanh-tau/3455887/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.