Bầu không khí nói cười cứ như vậy mà lại tràn ngập trong căn nhà, bọn họ nhiệt tình giữ Hàn Phong ở lại một đêm. Dù sao trời cũng đã khuya, nên cậu không khách sáo mà gật đầu đồng ý.
Thu xếp xong chổ nằm, không mất thời gian quá lâu thì Hàn Phong đã chìm vào giấc ngủ. Còn về phía bên kia căn phòng, hai bà cháu vẫn nằm ôm nhau.
"Cháu muốn tặng cho Phong ca chiếc thắt lưng của gia đình mình!"
Nghe thấy lời đề nghị này của cháu gái, bà lão cũng có chút sửng sốt. Nằm im lặng một hồi lâu, mới quay sang nhìn vào gương mặt cô nhấn mạnh.
"Cháu phải biết rằng, thắt lưng này là vật gia chuyền, dù là ân nhân cứu mạng cũng không thể được!"
Mã Tiểu Linh bĩu môi, gượng đỏ mặt tỏ vẻ thẹn thùng lay nhẹ vào cánh tay của bà.
"Nhưng ở chổ chúng ta nó chẳng giúp ích được gì cả, cháu thấy chi bằng tặng cho anh ấy!"
Cô nói xong câu này, liếc ánh mắt nhìn vào tay nải to đùng chứa đầy pháp dược lẫn pháp khí của Hàn Phong được cậu ta gối đằng sau đầu để nằm. Mã Tiểu Linh chớp chớp đôi mắt tròn xoe, mới mỉm cười nói tiếp.
"Chi bằng để nó đi theo Phong ca, cháu cảm thấy thành tựu của anh ấy sau này nhất định sẽ kinh thế hãi tục!"
Bà lão cũng nhìn theo hướng ánh mắt của cô, thấy dáng nằm hình chữ Bát của cậu ta, khẽ phì cười gật gật đầu.
"Đúng vậy, còn trẻ như vậy pháp lực đã thông huyền, nhưng sao bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-tinh-hanh-tau/3455884/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.