"Thất tiến đạp càn, mạc hồi đầu.
Tinh vị khảm tốn, hướng bắc khôn.
Lăng tầm ly cửu, cung bất biến.
Không....aaaa"
Tiếng la của cậu bé khoảng chừng 12 tuổi vừa mới bị té ngã từ trên chiếc lu đồng to vang lên, tay chân bầm tím rất nhiều chổ. Gương mặt sở hữu đôi mắt to tròn nhìn rất thanh tú, lém lỉnh.
Đang luyện tập Thất Tinh Lăng Không Bộ trên miệng lu đồng giữa buổi trưa nắng gắt. Từng giọt mồ hôi rơi xuống gò má, tay chân run rẩy vì mệt mỏi. Không biết đã té ngã bao nhiêu lần, đang lay hoay đứng dậy phủi bụi trên quần áo.
Tiếng roi quất xuống đất liên tục vang lên, một lão già ngồi ung dung trên ghế bập bênh, lắc lư lên xuống bên trong mái che hiên bằng ngói. Giọng lão có một chút ngáp ngắn ngáp dài lên tiếng.
"Đứng lên, tập lại từ đầu!".
||||| Truyện đề cử: Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm |||||
Đó là sư phụ của cậu bé này, trưởng giáo đời thứ 35 của Thất Tinh Phái, đạo hào là Bạch Hào Tử. Năm nay chắc cũng đã hơn 60 tuổi nhưng tính tình lại rất thô thiển, không đứng đắn như vậy.
Ấy thế mà đạo pháp của lão hiện tại đã đạt tới bài vị Địa Tiên, ngang hàng với các trưởng môn tông phái lớn khác.
"Không hoành tảo chuyển..."
Cậu bé tiếp tục leo lên miệng lu đồng, đọc lại khẩu quyết một cách lúng túng không biết chân phải nên đặt vào vị trí nào mới đúng.
Thấy vậy lão Bạch Hào Tử khẽ lắc đầu, trong miệng nhả ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-tinh-hanh-tau/3455877/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.