“Chúng ta kết hôn đi!” Đêm đó, sau khi khóc cạn nước mắt trong vòng tay cô, anh nói ra một câu khiến người khác giật mình.
Khi đó, cô vừa kinh ngạc vừa vui mừng, nghi ngờ mức độ tỉnh táo của anh: “Anh… chắc chắn chứ?”
“Anh chắc chắn.” Anh kiên quyết gật đầu một cách khác thường.
Sau đó, cô ôm chặt anh, rơi lệ trong lòng anh.
Cô biết, đồng ý với anh như vậy là không sáng suốt, cũng rất rõ anh chỉđang lợi dụng cô để kiềm chế thứ tình cảm lầm đường lạc lối, nhưng côvẫn đồng ý lấy anh, dùng cả cuộc đời để đánh cược.
Vì cô hiểu,anh đã đi tới bước đường cùng, nửa người lơ lửng bên sườn dốc, anh giơtay về phía cô, cô không có lý do gì để không nắm chặt, không có lý dogì để giương mắt nhìn anh ngã xuống thịt nát xương tan, cho dù… cuốicùng cô cũng sẽ rơi xuống vực thẳm cùng anh.
Tình yêu vốn dĩkhông có lý lẽ, anh vì yêu nên mới lấy cô, còn cô cũng vì yêu anh, đồngthời tác thành cho anh yêu người con gái khác nên mới lấy anh.
Khi Thẩm Thiên Tình biết tin vui, phản ứng của cô bình tĩnh nằm ngoài dự liệu, bình tĩnh tới mức dường như vô cảm.
“Em… không có gì muốn nói ư?” Chính vì cô chấp nhận tin này quá hờ hững nên Thẩm Hàn Vũ cảm thấy bất an.
“Anh muốn em nói gì gì? Chúc mừng ư? Được thôi, anh muốn nghe, em sẽ nói.Chúc mừng anh, “anh trai” thân mến!” Nụ cười ấm áp, trầm lặng của cô chỉ khiến trái tim anh hoảng loạn…
Dường như cố ý, anh năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-tich-khong-mua/250843/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.