Việt Xán vẫn chưa buồn ngủ, ôm Bánh Mì Bẩn Nhỏ trêu đùa thêm một lúc, từ khi ở bên nhau, tối nào cô cũng ở lại nhà Bạc Vãn Chiếu ngủ, ngoài việc chưa chính thức dọn đến, thật ra cuộc sống của họ cũng chẳng khác gì ở chung.
Bạc Vãn Chiếu đi công tác rồi, buổi tối Việt Xán vẫn ở lại nhà cô ấy, có thể ôm mèo, giết thời gian rảnh rỗi.
Việt Xán nhớ ra mình đã gửi tin nhắn cho Bách Ngọc, hỏi cô ấy có về nước không, nếu Bách Ngọc năm nay đến Nam Hạ, cô nhất định phải làm chủ nhà mời Bách Ngọc một bữa cơm.
Hôm sau Bách Ngọc trả lời tin nhắn, nói là sẽ đến Nam Hạ.
Việt Xán nói về chuyện gặp mặt ăn cơm.
Bách Ngọc đồng ý khá nhanh.
Việt Xán có độ tự do cao trong công việc, lúc rảnh thì rảnh đến mọc cả rêu trên đầu, lúc bận thì quay cuồng mười mấy tiếng đồng hồ, dạo gần đây lúc rảnh rỗi, cô nhờ dì Hồ dạy mình hầm canh thuốc bắc, chìm đắm vào việc bếp núc, tay nghề nấu ăn tiến bộ thấy rõ.
Người nào đó về sẽ có phúc được ăn ngon rồi đây.
Việt Xán không rảnh được mấy ngày, công việc lại ập đến, cô quay cuồng ở các phim trường.
Bạc Vãn Chiếu cũng bận rộn, mãi đến cuối tháng 11, cô ấy mới xử lý xong công việc ở nước ngoài, vừa xong việc liền lập tức chuẩn bị lên đường về Nam Hạ.
Khác với lần trước đầy lo lắng, lần này tràn đầy mong chờ và vui sướng, trong lòng luôn ấm áp, bởi vì biết có người đang đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-thu-thanh-thang-xuyen-huong-thai/4692957/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.