Tần Việt còn chưa kịp phản ứng lại, Triệu Tuấn đã nhanh lẹ tiến tới giải khai dây nịt y.
“Ngươi làm gì thế! Đừng làm bậy.” Tần Việt hổn hển ngăn cản hắn.
Triệu Tuấn biểu hiện rất bình tĩnh, “Ta chỉ cho ngươi một cơ hội thôi, nếu như ngươi nói không cần, thì chuyện này liền cứ như vậy quên đi. Ngươi nghĩ cho rõ ràng.”
“Ngươi khẳng định thật sự cho ta làm… cái kia?”
Tầm mắt hai người chạm nhau, Triệu Tuấn gật gật đầu.
Tần Việt do dự, y dự định lặng lẽ đứng dậy. Nếu như thật sự đem Triệu Tuấn đặt dưới thân, có thể báo được mối thù kia, cũng coi như hết giận. Tuy nhiên hắn là nam nhân a! Ngực phẳng như vậy, trên người tất cả đều là cơ bắp cứng ngắc, tuy nhiên mông thật ra lại rất vểnh, mặt cũng được… Ai nha mình nghĩ cái gì loạn thất bát tao vậy! Nếu lần đầu tiên của mình là cho người như hắn vậy, có khi nào không lên được không a?
Triệu Tuấn giống như xem thấu suy nghĩ y, “Ngươi sợ đối với ta không đứng lên được? Vậy thử xem chẳng phải sẽ biết.”
Tần Việt vẫn là không có thái độ gì.
“Được rồi, vậy quên đi.” Triệu Tuấn đứng lên.
“Ai… Đợi chút! Ta cũng chưa nói không cần a. Bất quá cũng không thể làm tại đây đi.” Tần Việt thanh âm càng ngày càng nhỏ.
Triệu Tuấn xoay người, lộ ra ý vị thâm trường mỉm cười, “Vậy thì đi phòng ngươi.”
“Được.”
Tần Việt mở cửa phòng, Triệu Tuấn liền đi theo sau.
Bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-than-ruou/2268851/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.