Bên trong tuyết viên, tiếng đàn róc rách, một khúc nhạc đón sớm mai, nhẹ nhàng sáng rỡ như gió xuân, cảnh vật có đẹp, là đẹp từ trong tâm của người ngắm mà ra.
Vãn Thanh nhàn nhã dạo chơi trong tuyết viên đánh đàn, mấy ngày nay, tuyết viên có không ít ánh mắt nhìn qua lại, không hiểu là có ý gì?
Khóe miệng khẽ nhàn nhạt một nụ cười, bộ dạng ngang ngược.
Nhẹ nhàng dừng ngón tay trên dây đàn, dừng khúc nhạc.
Lúc này, một gã thị vệ chạy đến: "Tình Thiên cô nương, đã tra ra được người mà cô nương muốn tìm."
"A?" Mặt Vãn Thanh sáng ngời, mừng rỡ, vội vàng hòi: "Người đó ở đâu?"
"Theo thông tin tra hỏi được, hắn sống ở trong Mộ Dung sơn trang." Tên thị vệ nói nhẹ gần tai Vãn Thanh.
Mộ Dung sơn trang? Trong lòng Vãn Thanh vô cùng kinh ngạc, Mộ Dung Kiềm không còn tại, hắn vẫn còn ở Mộ Dung sơn trang làm cái gì? Chẳng lẽ là…?
Thấy tên thị vệ còn định nói thêm gì, Vãn Thanh nhẹ tay ngăn lại: "Không cần nói gì nữa, mau thu xếp, ta muốn gặp hắn."
"Nô tài ngay lập tức thu xếp." Thị vệ kia sau khi nói liền lui đi.
Vãn Thanh không thể không bội phục Ngân Diện, trong Tuyết Linh Các này, người nào làm việc cũng rất tốt, khó trách chỉ là một nghệ quán lại có vị trí vững chắc trong giang hồ, không hề thua kém các môn phái khác, quả là có lý do của nó.
Lúc xế chiều đã thấy tên thị vệ chạy lại báo, đã thu xếp xong xuôi cuộc gặp mặt.
Buổi tối.
Trong lòng có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-than-lam-thiep/1236302/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.