“Ê, mày là thằng nào, tự dưng đánh người đau bệnh không biết nhục à?” Thông hét lớn, hai chân anh vẫn đứng khập khiễng trên những bậc thang. Bóng đen bí ẩn sau khi thụi một đấm vào bụng Hùng vẫn đứng bất động, hắn cúi đầu nhìn anh đang lồm cồm bò dậy, cùng lúc đó thì Thông cũng bắt đầu cõng Sinh chạy ngược xuống.
“Ê!” Thông hét còn lớn hơn lúc nãy, chợt Hùng ho lên từng đợt, mỗi lần ho nghe như muốn văng cả phổi ra ngoài, cảm giác cuống họng chua lè, cả cơ thể anh đang dồn hết sức lực tống khứ thứ gì đó: Hùng nôn! Cảm giác lo lắng nhưng không phải vì có chuyện chẳng lành, Thông cũng chạy đến đứng cạnh bóng đen bí ẩn kia. Trong bãi ói máu, có một vật mang hình hài của trái chôm chôm và nó đang động đậy. “Trái chôm chôm” này còn có hai lỗ mũi và một cái miệng, nó thoi thớp, cửa mồm đang mở ra đóng lại như con cá mắt cạn, nó ré lên những tiếng chói tai rồi...tắt thở?!
Hùng tỉnh dậy trong một gian nhà bằng gỗ mát mẻ, đây là lần thứ hai trong vòng có mấy tiếng đồng hồ anh phải trải qua những cơn đau dữ dội rồi sau đó bất tỉnh. Anh nhìn xuống chân, một chiếc chăn được đắp rất gọn gàng làm anh cảm thấy thật ấm áp. Bên ngoài khung cửa sổ với hai bản lề đã bị mối gặm gần hết, những tán lá xanh rờn đang đong đưa theo gió, âm thanh xào xạc mang màu sắc thiên nhiên và...hoàn toàn bình thường. Không phải trong chùa Khmer hay rừng tràm mà là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-son-truyen/3186170/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.