Trần Minh Quân không ra tay ngăn cản Trịnh Dương Lan tự giải thoát. Hắn cứ đứng đó nhìn bóng hình cô gái tội nghiệp này tan biến thành từng hạt ánh sáng. Rất nhanh thì đã hoàn toàn biến mất.
Tâm tình của hắn bây giờ phải nói là vô cùng tệ.
“Xin hãy yên nghỉ, ta sẽ tìm mọi cách ngăn cản con thú giết người này!”
Hắn tự lẩm bẩm một câu nói, sau đó bay khỏi mặt hồ, rồi dừng lại và đáp xuống ở trước mặt người đàn ông trung niên.
Người đàn ông trung niên đang muốn hành lễ thì đã bị Trần Minh Quân ngăn cản
“Chú à! Đừng làm vậy!”. Đọc truyện hay, truy cập ngay ~ Т г u m T r u у e И .VN ~
Người đàn ông này cũng nhận ra tâm tình của Trần Minh Quân đang rất tệ. Ông ta không có nghe câu chuyện của Trịnh Dương Lan, cho nên không biết lý do tại sao. Ông ta hơi ấp úng hỏi
“Cháu,.. cháu có phải là thần tiên không?”
Trần Minh Quân đã nghe rất nhiều người gọi hắn là thượng tiên. Nhưng hắn chưa từng nghĩ qua liệu hắn có là tiên hay không. Hắn có thân thể bất tử, lại có khả năng lên trời xuống đất, đối với người thường mà nói, như vậy đã là thần tiên rồi.
Hắn hỏi lại người đàn ông
“Chú biết về bùa chú, vậy chú có biết về tu sĩ không?”
“Ý cháu nói là … cháu là một tu sĩ hay sao?”
“Đúng vậy, cháu là một tu sĩ. Trong cách nhìn của người bình thường, tu sĩ chính là thần tiên”
Người đàn ông nghe vậy thì tỏ vẻ đã hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-son-tien-mon/936549/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.