Chương trước
Chương sau
Sắc trời dần chuyển về hoàng hôn,
Trần Minh Quân đã ngồi ở đây cả buổi chiều. Lúc này, có một người đàn ông trung niên khoảng 45 tuổi đi tới vỗ lên vai Trần Minh Quân mà gọi
“Cháu ơi, cháu ơi ..”
Trần Minh Quân vẫn luôn dùng thần niệm quan sát xung quanh. Hắn cũng thấy người này tiến tới, nhưng hắn không có ý ngăn cản. Thấy đối phương vỗ vai gọi mình thì hắn mở mắt ra rồi mỉm cười hỏi lại
“Có chuyện gì vậy chú?”
“Chú thấy cháu ngồi ở đây đã được mấy tiếng đồng hồ rồi. Nếu có chuyện gì cần giúp thì cứ nói ra, chú giúp được thì sẽ giúp.”
Trần Minh Quân nghe vậy thì mỉm cười đáp lại
“Dạ, con cảm ơn chú. Con cũng không có chuyện gì đâu, con đang ngồi chờ bạn thôi”
Người đàn ông trung niên nghe vậy thì tỏ ra quan tâm mà nói
“Có lẽ cháu nên gọi cho bạn cháu đi. Chỗ này đêm xuống cũng không quá an toàn, cháu không nên ở đây”
“Tại sao vậy chú? Chú đang nói tới bóng ma lời đồn sao?”
“Haizz .. ta biết nói ra cháu sẽ không tin đâu. Bóng ma này có thật, không phải lời đồn đâu cháu. Người dân khu này đã thuê một pháp sư trừ ma. Tối nay vị pháp sư kia sẽ ra tay, để an toàn thì cháu không nên ở đây khuya quá”
Trần Minh Quân cũng không muốn để ông chú này cứ khuyên mãi, hắn đành đứng dậy rồi nói
“Dạ được rồi, cảm ơn chú đã quan tâm, cháu sẽ rời đi ngay”
Trần Minh Quân cũng không rời đi thật. Hắn đi vào một quán cà phê ven hồ. Rồi “cắm trại” ở đó tới khi quán đóng cửa mới đi ra.

Đã 23 giờ 45 phút,
Tuy là ở giữa thành phố Cà Mau, nhưng dường như e sợ bóng ma cô gái, nên xung quanh hồ Văn Thủy đều đã đóng cửa tắt đèn.
Điều này vô tình tạo điều kiện thuận lợi để bóng ma có thể xuất hiện. Vào giữa đêm, nguyên liệu của lực lượng tinh thần đang dần trở nên nồng đậm. Môi trường như thế này sẽ làm các bóng ma rất ưa thích.
Trần Minh Quân đang tập trung thần niềm quan sát bóng ma thì lại một âm thanh quen thuộc vang lên bên tai
— QUẢNG CÁO —

“Ủa !!! Sao cháu còn ở đây?”
Tiếng nói vừa vang lên thì ông chú hồi chiều lại xuất hiện. Người này đi nhanh đến bắt lấy cánh tay của Trần Minh Quân lôi ra xa hồ Văn Thủy. Sau đó dùng giọng nghiêm túc nói
“Cháu có biết bây giờ đã gần nửa khuya không? Hồn ma có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, cháu nên nhanh về nhà đi, ở đây rất nguy hiểm”
Trần Minh Quân thấy người này quan tâm hắn như vậy thì cũng có chút cảm động. Hắn bình tĩnh mỉm cười và trả lời.
“Chú! Pháp sư bắt ma chú nói với cháu lúc chiều cũng chính là chú hay sao?”
Người đàn ông nghe Trần Minh Quân hỏi thì gãi đầu cười ngượng ngùng
“Làm cháu chê cười rồi, chú chỉ học được ít bùa chú trừ tà, thấy cũng có hiệu quả nên mới đến đây thử sức”
Trần Minh Quân tỏ ra ngạc nhiên, hắn nhất thời lại quên người bình thường rất hay đi “làm bùa”. Nhất là người dân Miền Tây Nam Bộ.
Lúc trước hắn cho là mê tín dị đoan nên chẳng quan tâm tới. Cho nên cũng chẳng biết có linh nghiệm không, nhưng cứ nghe chuyện bùa chú mãi.
Giờ hắn suy nghĩ lại, biết đâu trong một đám người lừa đảo thì cũng có vài bậc chân nhân thì sao.
“Chú! Chú cho cháu xem một lá bùa trừ tà được không?”
Người đàn ông hơi do dự, nhưng rồi cũng không từ chối. Ông ta cũng không hiểu tại sao lời nói của Trần Minh Quân làm cho ông ta có cảm giác rất đáng tin. Bản thân Trần Minh Quân cũng không biết linh hồn cường đại của hắn trong vô tình cũng có thể thôi miên người khác.
Cầm lá bùa màu vàng chữ đỏ trên tay, Trần Minh Quân nhìn mãi cũng không thấy có gì đặc biệt. Bản thân lá bùa cũng không có khí tức gì phát ra. Chỉ là một tờ giấy viết chữ bình thường mà thôi. Những nét vẽ trên đó cũng không phải trận văn gì cả.
Trần Minh Quân thầm nghĩ
“Chắc ông chú này đã học trúng kỹ năng dỏm rồi. Hoặc là bùa chú căn bản không có tồn tại hiệu nghiệm”
Nghĩ thì nghĩ vậy, Trần Minh Quân vẫn thử dùng thần niệm dò xét. Sau đó, nét mặt hắn liền thay đổi và trở nên chăm chú hơn.
Tại bên trong thần niệm của hắn, lá bùa đơn giản và bình thường này có chút lực lượng thần bí. Lực lượng này đang bài xích các hạt nguyên liệu tinh thần. Cũng có chút bài xích với thần niệm của hắn. Nhưng vì chênh lệch quá lớn nên lực bài xích này tỏ ra không có chút hiệu quả nào.
“Hư Linh, người dùng thần thức dò xét thứ này xem”
“Chủ nhân, ta đã dò xét nãy giờ rồi. Vì thấy ngài chưa bỏ cuộc nên chưa nhắc nhở thôi. Bằng cách nào đó mà thứ này lại có thể ngăn cản thần thức của ta. Tuy nhiên, lực ngăn cản rất nhỏ yếu. Không biết thần niệm của chủ nhân có bị ngăn cản không?”
— QUẢNG CÁO —

“Đúng thật là có bị ngăn cản một chút, nhưng nhỏ bé không đáng kể. Ta còn phát hiện lá bùa này cũng bài xích các hạt nguyên liệu lực lượng tinh thần trong môi trường. Nếu đã đoán không nhầm, bất cứ thứ gì liên quan tới linh hồn đều bị bài xích”
Trần Minh Quân cầm lá bùa trên tay, mất thì nhìn lá bùa không chớp mắt. Qua gần cả phút vẫn không có động tĩnh gì. Ông chú kia thấy vậy mới lên tiếng hỏi
“Này cháu, cháu làm sao vậy?”
Nghe hỏi thì Trần Minh Quân mới giật mình tỉnh lại. Hắn quá bất ngờ và tập trung tinh thần nghiên cứu nên đã lơ là xung quanh. Hắn tự lẩm bẩm
“Thật là nguy hiểm! Sau này tuyệt đối không được thất thần như vậy!”
“Hả? Cháu nói cái gì chú nghe không rõ”
Trần Minh Quân nhìn ông chú này rồi cười nói
“Dạ không có gì đâu chú! Chú cho con hỏi, mấy lá bùa này là do chú vẽ hay sao?”
Người đàn ông này cũng khá là trung thực và hiền lành, nghe Trần Minh Quân hỏi thì cũng rất thành thật mà trả lời
“Chú cũng nói thật với cháu! Lá bùa cháu đang cầm là do chú vẽ, hiệu quả rất là yếu. Hôm nay chú đến đây trừ ma là theo lệnh thầy, có mang theo bùa của thầy vẽ”
Nói xong thì ông chú này lại lấy trong người ra một cái hộp bằng đá cẩm thạch. Mở nắp hộp ra thì thấy bên trong có một lá bùa khác. Nhìn bề ngoài thì không khác nhau với lá bùa hắn đang cầm. Nhưng thần niệm của Trần Minh Quân nhìn thấy thì là một trời một vực.
Ở xung quanh lá bùa hoàn toàn không có một chút nguyên liệu tinh thần nào tới gần cả. Thần niệm của Trần Minh Quân cũng bị cản trở khoảng 0.1%
Đừng xem 0.1% này là ít, nó tương đương với một lớp đất đá dày khoảng 3 mét.
Còn một chuyện làm Trần Minh Quân vô cùng kinh ngạc. Linh hồn thể của hắn vậy mà đối với lá bùa này vô cùng chán ghét, giống như là thiên địch gặp nhau vậy.
“Khi ta mở nắp hộp ra, có phải cháu cảm thấy rất là khó chịu trong lòng không? Nói thật là bản thân ta cũng cảm thấy rất khó chịu. Vì vậy mà phải để nó bên trong hộp cẩm thạch này.”
Nói rồi thì ông chú này liền đóng nắp hộp lại. Sau đó thì giải thích thêm.
“Cái này gọi là bùa liệt hồn. Có tác dụng xua đuổi và siêu độ tà ma. Sử dụng đúng cách sẽ giúp cho ma quỷ không dám tới gần. Còn nếu bị người ta cố ý để trong người, về dài lâu sẽ làm người đó phát điên.”
Trần Minh Quân gật đầu đồng ý lời nói trên. Lá bùa này không phải chuyện đùa. Với tu sĩ thì ảnh hưởng rất ít, nhưng phàm nhân thì khác. Dựa trên những gì linh hồn thể của hắn vừa phản ứng, nếu là phàm nhân, đảm bảo người đó sẽ luôn trong trạng thái tức giận, bực bội và khó chịu. Dài lâu không bị điên mới là chuyện lạ.
Trần Minh Quân nghĩ lại những chuyện trước khi tu luyện mà cảm thấy ngưng trọng
— QUẢNG CÁO —

“Không ngờ chơi bùa ngải là chuyện có thật. Trước đây thấy nhiều người cứ vô tội vạ đi làm bùa. Không biết là bùa thật hay giả, nhưng nếu là thật và sử dụng linh tinh thì hậu quả thật là đáng sợ!”
Người đàn ông trung niên nói đến đây thì cũng cảm thấy hết sức nghi hoặc. Bình thường ông ta sẽ không đi nói rõ ràng như vậy với ai, nhất là với một thanh niên trẻ. Nhưng không hiểu sao hôm nay bản thân lại không thể cưỡng lại được. Càng không muốn nói dối cậu thiếu niên trước mặt này.
“Thôi được rồi, cháu cũng hiểu rõ mọi chuyện rồi! Vậy cháu nên về nhà đi, chỗ này thật sự có một con ma nữ. Đêm nay chú sẽ siêu độ cho nó”
Trần Minh Quân nghe vậy thì nhìn ông chú này rồi hỏi
“Chú ! Chú có hiểu rõ tác dụng của lá bùa này không?”
“Chú đã nói lúc nãy rồi mà, bùa liệt hồn có thể xua đuổi và siêu độ tà ma. Chú đến đây là để siêu độ cho ma nữ này đi đầu thai chuyển thế”
Trần Minh Quân nghe vậy thì lắc đầu và phản bác
“Có chuyện đầu thai chuyển thế hay không thì còn chưa thể khẳng định. Nhưng mà, lá bùa này của chú sẽ đánh tan hồn phách của người ta, không có siêu độ gì ở đây cả đâu chú! Chuyện đó thì có thể khẳng định”
Người đàn ông này nghe như vậy thì hơi không vui, nhưng vì cảm giác của hắn đối với Trần Minh Quân rất không tệ. Cho nên cũng không có tức giận, nhưng vẫn nghiêm khắc nhắc nhở
“Cháu không biết thì đừng có nên nói bậy, dễ bất kính với các thầy của chú. Những gì chú nói cháu nghe là thầy chú dạy. Cháu nói vậy chẳng khác nào nói thầy của chú nói linh tinh”
“Chú ơi, có lẽ chú đã không hiểu rõ ý của 2 chữ siêu độ rồi! Có thể thầy của chú có ý nói siêu độ ở đây cũng tức là tiêu diệt. Chứ không phải siêu độ theo kiểu nhà Phật, là để linh hồn chuyển sinh sang một kiếp khác. Đó là lý do vì sao ở gần lá bùa thì ai cũng thấy khó chịu, vì nó uy hiếp tới linh hồn của người ta”
“Chuyện này ….”
Người đàn ông nghe Trần Minh Quân nói thì thấy cũng hợp lý. Nếu không thì tại sao ở gần lá bùa sẽ làm người ta khó chịu như vậy. Nhưng mà trong nhất thời nửa khắc ông ta cũng khó chấp nhận được.
Trần Minh Quân lại nói tiếp
“Nếu là một hồn ma có ác ý, tiêu diệt cũng không phải là vấn đề gì to tát. Nhưng nếu đối phương là một hồn ma chịu oan khuất, đang tìm cách để kêu oan thì sao? Như vậy thì tiêu diệt có phải là quá nhẫn tâm hay không?”
Người đàn ông còn chưa kịp đáp lời thì đã nghe Trần Minh Quân giơ tay lên chặn lại và nói
“Chuyện này nói sau, hồn ma của cô gái đã rời khỏi hồ nước rồi”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.