Giảng đạo đến đây xem như là đã kết thúc. Trần Minh Quân cũng không định sẽ tiếp nhận câu hỏi và trả lời. Hắn chỉ muốn cho cần câu và hướng dẫn cách làm mồi câu. Việc còn lại phải để họ tự giải quyết. Cái gì cũng có sẵn thì không còn ý nghĩa gì nữa. Vừa rồi, trong lúc giảng đạo. Hắn cứ có cảm giác không thoải mái. Tâm thần bất an, giống như có kẻ nào đang luôn nhìn hắn với ý đồ không tốt vậy. Mặc dù hơi khó chịu, nhưng niệm lực của hắn không phát hiện gì. Hắn lại hướng đám đông nói tiếp “Trước khi kết thúc phần giảng đạo của mình, ta muốn thông báo đến toàn bộ chư vị ở đây một chuyện. Ta có một cái tông môn gọi là Thất Sơn Tiên Môn. Sắp tới, ta sẽ hướng bên ngoài công khai chiêu thu đệ tử. Tất cả mọi người chỉ cần chưa quá 30 tuổi đều có thể tham gia thử thách. Vượt qua thử thách sẽ được gia nhập tông môn. Đệ tử của tông môn sẽ được hưởng toàn bộ tài nguyên tu luyện do tông môn cung cấp. Ví dụ như thuốc tẩy tủy, luyện thể dịch, nguyên khí châu, …” Nói đến đây thì Trần Minh Quân nhíu mày, ánh mắt hơi liếc lên không trung. Nhưng rất nhanh thì thu liễm lại. Trong phạm vi niệm lực bao phủ, hắn phát hiện có đối tượng âm thầm lẻn vào. Kẻ này có thể ngự không phi hành, lại có thể hoàn mỹ che đậy bản thân. Tối thiểu cũng phải là Nhất Tinh Linh Sĩ thì mới có thể ngự không phi hành. Khi Trần Minh Quân tra xét tu vi của đối phương thì tâm tình không khỏi tỏ ra ngưng trọng. Bát Tinh Linh Sĩ ! Loại tu vi này ở Ngũ Sắc Tinh Hệ cũng là đỉnh tiêm cao thủ. Tại sao chốn khỉ ho cò gáy như Địa Cầu này lại có thể tồn tại cường giả bậc này. Mà không đúng! Trước đó, hắn cũng đã gặp qua cường giả cấp thánh. So với bát tinh linh sĩ còn khủng bố hơn hàng tỷ lần. “Hư Linh! Có một Bát Tinh Linh Sĩ đang âm thầm tiếp cận ta. Ở phía trên khoảng 1200 mét và đang rút ngắn khoảng cách từ từ.” Hư Linh nghe nói thì trả lời “Chủ nhân, nhanh tiến nhập không gian châu. Loại cấp bậc này ta sẽ không có khả năng nắm chắc bảo vệ được chủ nhân!” “Đừng vội! Đối phương dường như muốn âm thầm bắt sống ta. Ta muốn biết, nếu đối phương bị linh hồn uy áp của người phủ xuống! Thì chuyện gì sẽ xảy ra?” “Chủ nhân, linh hồn uy áp của ta cũng chỉ có tác dụng uy hiếp. Áp lực gây ra hoàn toàn là do linh hồn của đối phương tự dọa chính mình. Đối với cảnh giới dưới Ngũ Tinh Linh Sĩ thì dù đối phương có biết uy áp này chỉ có vẻ bề ngoài thì cũng không thể phản kháng. Nhưng Ngũ Tinh Linh Sĩ trở lên thì đã có nguyên thần, nếu đối phương bình tĩnh lại thì hoàn toàn có thể không còn ảnh hưởng gì hoặc ảnh hưởng rất ít.” “Ừ ! Tức là trong nhất thời, đối phương nhất định sẽ chịu áp bách? Nếu ta dùng niệm lực phong tỏa thêm! Ngươi có nắm chắc thu được hắn không?” “Chủ nhân, việc này chỉ có tỷ lệ 50%! Và phụ thuộc hoàn toàn vào tốc độ phản ứng của đối phương. Nếu hắn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh thì khả năng là không đủ thời gian để thu được. Ngài cũng không thể xác định được niệm lực có ảnh hưởng thế nào đến hắn. Nếu không có ảnh hưởng gì, lúc đó ngài sẽ gặp nguy hiểm” “Đối phương đã chuẩn bị tiếp cận phạm vi 500 mét. Không còn thời gian để suy xét nữa. Ta muốn mạo hiểm một lần. Loại cấp bậc này, ta cần phải hiểu rõ nguồn gốc thì mới có thể an tâm. Ta khá chắc đối phương vô cùng tự tin và khinh địch, cho nên khả năng thành công là cực cao” “Tuân lệnh chủ nhân!” — QUẢNG CÁO —
“Chờ hiệu lệnh và nhìn theo chỉ dẫn của ta! Ta vừa ra tay thì ngươi cũng ngay lập tức dùng linh hồn uy áp phủ xuống. Song song đó thì phải tức khắc thu hắn vào không gian châu, không để hắn có bất cứ thời gian phản ứng nào!” Thời gian Trần Minh Quân trao đổi với Hư Linh là cực nhanh. Thời điểm thấy có người tiếp cận thì chỉ 1 hoặc 2 giây sau họ đã trao đổi hoàn tất. Cho nên cũng không có tạo cảnh tượng Trần Minh Quân thất thần. Hắn vẫn đứng đó nhìn xuống đám đông, hoàn toàn tự nhiên như trước đó. Khoảng mấy giây sau đó, “NGAY BÂY GIỜ!” Trần Minh Quân ra hiệu cho Hư Linh, bản thân thì tập trung toàn bộ niệm lực bao vây khóa chặt cường giả lạ mặt kia. Đây là lần đầu hắn ra tay toàn lực sau khi niệm lực có tiến hóa. Hắn cũng không biết sức mạnh hiện tại của nó. Chỉ nghe không gian xung quanh cường giả kia vang lên âm thanh ken két. Hình ảnh cũng vì không gian cô đặc mà bị méo mó. Nhiệt độ trong khu vực hạ xuống nhanh chóng. Đây hoàn toàn là quy tắc vật lý cơ bản. Hiện tại, niệm lực của Trần Minh Quân đã có thể tác động đến dao động nhiệt của phân tử. Ép cho dao động nhiệt cũng phải bị chậm lại. … Trở lại thời điểm trước đó, lúc Trần Minh Quân vừa mới đứng ra sân khấu, Cách Bửu Sơn Kỳ Hương đảo khoảng 5km, một người ẩn mình phi hành trên không trung. Phương hướng đang đi là từ Vịnh Thái Lan trở lại đất liền. Người này có vẻ ngoài chỉ khoảng ngũ tuần, toàn thân trang phục cổ trang và xa xưa, còn có thể thấy ánh sáng lâu lâu lại lóe lên trên bề mặt y phục. Rõ ràng không phải là một loại y phục bình thường. Tóc người này để dài và búi thẳng lên trên đỉnh đầu. Một cây trâm cài xỏ xuyên qua búi tóc. “Ồ, hóa ra đây là nơi đám kiến hôi tổ chức đạo hội!” Trong phạm vi thần thức của hắn, Bửu Sơn Kỳ Hương đảo hoàn toàn không tránh khỏi dò xét. Hắn nhìn thấy đám đông cả trăm nghìn người đang tụ tập ở một cái quảng trường. Phía trên là một thiếu niên trẻ tuổi đang nói gì đó. Hắn cũng hơi tò mò, liền dừng phi hành lại. Ở khoảng cách xa hơn 3km, sử dụng linh kỹ “thuận phong nhĩ” để nghe xem Trần Minh Quân nói gì. Loại linh kỹ này hoạt động tương tự như cách Trần Minh Quân dùng niệm lực nghe người khác nói chuyện. Nhưng chỉ có thể mô phỏng được nội dung đại khái, vừa đủ để nghe lén. Và trên hết là phải dùng thần thức, cho nên rất dễ bị đối phương phát hiện. Cứ như thế, hắn nghe Trần Minh Quân nói. Càng nghe thì càng bị cuốn hút. Cuối cùng là mừng rỡ như điên. Thậm chí bàn tay hắn đã siết chặt lại vì hưng phấn. Đừng hiểu lầm, hắn không phải biết ơn Trần Minh Quân giống như những tán tu dưới kia. Bởi vì tu vi của hắn đã là Bát Tinh Linh Sĩ Lục Trọng. Hắn là một trong những người được “Thần” chọn làm người hầu. Được truyền dạy và cung cấp tài nguyên cho tu luyện. Đó đã là chuyện từ hơn vạn năm trước đây, khi mà nhân loại trên Địa Cầu vẫn còn chưa có văn minh như hiện tại. — QUẢNG CÁO —
Nhưng! tất cả người hầu của “Thần” đều bị giới hạn tu vi ở Cửu Tinh Linh Sĩ Cửu Trọng đỉnh phong. Trong 10 người hầu của “Thần”, hắn là kẻ có tu vi kém nhất. Được “Thần” giao nhiệm vụ cai quản bốn quốc gia ở Đông Nam Á. Bao gồm Việt Quốc, Cam Quốc, Th Quốc và L Quốc. Qua những gì hắn nghe Trần Minh Quân nói, hắn suy đoán Trần Minh Quân có thể đã nhận được truyền thừa của một vị “Thần” nào đó. Hơn nữa, truyền thừa này có thể bao gồm cảnh giới phía trên Cửu Tinh Linh Sĩ Cửu Trọng. Cho nên, hắn mới hưng phấn như vậy. “Kẻ này, ta nhất định phải bắt giữ!” Ánh mắt của hắn xoay chuyển, sự tham lam thể hiện rõ trong đó. Hắn đang muốn trực tiếp đi xuống bắt giữ Trần Minh Quân thì dừng lại. “Không được! Kẻ này nhận được truyền thừa của Thần. Nhìn có vẻ như chỉ mới tu luyện. Nhưng mà thủ đoạn của Thần thì rất khó lường. Biết đâu hắn cũng được truyền cho bảo vật để bảo mệnh thì sao. Lỗ mãng đi ra, nói không chừng sẽ bị tuột mất khỏi tay” Hắn lại suy nghĩ thật kỹ. Sau đó, hắn quyết định âm thầm tiếp cận rồi bất ngờ ra tay bắt sống Trần Minh Quân. Không để đối phương có thời gian phản ứng mà đào thoát. Khi đó, toàn bộ truyền thừa của Thần sẽ thuộc về hắn. Hắn nở một nụ cười dữ tợn, ánh mắt lấp lóe quang mang. Đang suy nghĩ về những ngày sau này. Có lẽ, hắn cũng sẽ có cơ hội trở thành Thần. Linh lực và thần thức của hắn mạnh mẽ củng cố ẩn thân thuật thêm. Rồi từ từ phi hành về phía Trần Minh Quân. Khi đã ở trên đỉnh đầu Trần Minh Quân thì hắn bắt đầu hạ độ cao. Tay phải đã cầm sẵn một loại vũ khí giống như một đoạn dây bằng thép. Trên sợi dây này khắc chằng chịt hoa văn kỳ bí, nhận được linh lực rót vào thì đồng thời tỏa ra ánh sáng. Rõ ràng là một kiện pháp khí, thấp nhất cũng là cấp 7, khả năng cao là pháp khí cấp 8. Độ cao dần dần rút ngắn, Trần Minh Quân vẫn đứng yên một chỗ không có di chuyển. Người này nở một nụ cười vui mừng. “Đúng là ông trời cũng giúp ta! Cứ đứng yên đó đi thằng nhóc!” 900 mét 800 mét 700 mét 600 mét 500 mét 450 mét Khi hắn vừa đi qua khoảng cách 450 mét. Đột nhiên không gian từ bốn phương tám hướng chịu một loại sức nén nào đó mà đè lên thân thể của hắn. Chỉ một tích tắc thôi, nhiệt độ đã hạ xuống mức âm. Những tiếng ken két không ngừng vang lên. — QUẢNG CÁO —
“Không tốt! Thằng nhóc này có cường giả thủ hộ!” Linh lực của hắn điên cuồng tràn ra, bổ sung cho hộ thân linh khí. Giúp hắn triệt tiêu phần lớn áp lực từ niệm lực. Hắn đang muốn thi triển thân pháp phi hành rời đi thì một cổ linh hồn uy áp khủng bố ập đến. Với tâm thần hoảng hốt. Trong đầu hắn lúc nào cũng có một cái bóng ma, đó chính là Thần. Cho nên, linh hồn uy áp vừa phủ xuống thì hắn đã tự nghĩ rằng bản thân xong rồi. Loại cảm giác áp bách này, hắn cảm thấy chỉ khi đối diện với Thần thì mới có. “Thần ! Là Thần! Đây là áp bách của Thần!” “Ta! .. ta vậy mà định bắt sống một truyền nhân được Thần bảo hộ!” Tên này hoàn toàn không có ý nghĩ chống lại! Linh hồn uy áp vừa phủ xuống thì đã buông tay bỏ cuộc. Bởi vì hắn tin rằng, Trần Minh Quân không phải vô tình nhận được truyền thừa của Thần. Mà là được Thần đích thân dạy bảo, còn âm thầm đi theo làm bảo hộ. Chỉ có thể là truyền nhân của Thần mới được đãi ngộ như vậy mà thôi. Suy nghĩ của hắn chưa kịp thông suốt thì đã bị bao phủ bởi ánh sáng xanh lục. Sau đó thì hư không tiêu thất. Trong đầu hắn chỉ có 3 chữ cứ không ngừng lập đi lập lại. “Ta xong rồi” “Ta xong rồi” “Ta xong rồi” Trần Minh Quân thấy đã thành công thì thu hồi niệm lực. Bởi vì chênh lệch nhiệt độ ở ngoài và trong khu vực phong tỏa. Cho nên một cơn lốc xuất hiện, kèm theo một ít băng tuyết rơi xuống. Tạo thành cảnh tượng tuyết rơi giữa trưa ở vùng cận xích đạo. … Dưới góc nhìn của những tán tu và ngũ đại tán tiên. Bọn họ chỉ thấy Trần Minh Quân nói xong thì cứ đứng yên lặng mấy giây không nói gì thêm. Rồi đột nhiên Trần Minh Quân ngửa mặt lên trời. Ánh nhìn đó của hắn làm cho bầu trời phía trên liền xuất hiện băng giá. Đồng thời còn vang lên những tiếng ken két liên tục. Lờ mờ trong băng giá còn có bóng dáng một người. Sau đó thì một luồng ánh sáng xanh lục lóe lên và biến mất. Băng giá trên trời như được giải thoát mà rơi xuống ồ ạt. Rồi một cơn lốc được hình thành, sức gió của cơn lốc mang băng giá phân tán ra phạm vi rộng hơn. Tạo thành một cơn mưa tuyết như thần tích. Đám người không ai có thể kịp nhìn rõ tình huống đã xảy ra. Mọi thứ diễn ra cực kỳ nhanh, chỉ không quá 1 giây thì đã kết thúc. Ai cũng cho rằng là Trần Minh Quân đang biểu diễn thần kỹ. Đám đông bên dưới nhất thời hoan hô ầm ĩ cả lên. Có thể nói, Trần Minh Quân không phải Thần thì cũng đã là Thần trong lòng bọn họ. Người phàm hay tu sĩ bình thường ai có thể làm chuyện này. Tu sĩ cảnh giới Thượng Tiên cũng không thể.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]