Trần Minh Quân từ bên trong phòng nhỏ bước ra. Mặt tươi cười nói.
“Lưu đạo hữu, ta đã xác nhận. Thứ này là hàng thật. Rất có giá trị đối với ta. Không biết đạo hữu chỉ muốn trao đổi lấy nguyên khí châu. Hay còn muốn thứ gì khác?”
Lưu Hiền hỏi
“Nếu là nguyên khí châu thì không biết đạo hữu đổi cho ta bao nhiêu?”
“Vậy thì đổi một vạn nguyên khí châu đi”
Con số này thật ra vẫn là rất rẻ. Nếu ở Ngũ Sắc Tinh Hệ, không có ngàn vạn nguyên khí châu thì đừng mơ chạm tay vào công pháp này. Nhưng đây là Địa Cầu, giá thể này đã là cao.
Đồng thời, tu sĩ ở Địa Cầu không phải ai cũng có thể mang theo lượng lớn tài nguyên tu luyện. Lý do rất đơn giả, không có bảo vật dung giới.
Lưu Hiền nghe vậy thì không khỏi há to miệng. Thật tình hắn hi vọng đổi được 100 nguyên khí châu là đã hài lòng. Nếu được vài trăm viên thì quá tốt. Nhưng mà một vạn viên thì làm sao để mang đi hắn cũng vô phương.
Hắn biết công pháp là thứ rất quý. Nhưng không ngờ nó lại quý như vậy. Hắn hơi khó xử mà nói
“Đạo hữu, thật xấu hổ. Một vạn viên thì ta cũng không có cách nào mang đi”
Trần Minh Quân nghe nói như vậy thì mới dùng niệm lực điều tra tu vi của Lưu Hiền. Hắn nhìn ra Lưu Hiền còn trong giai đoạn Khai Mạch. Thời gian tu luyện chưa có bao lâu. Vì để trả ơn Lưu Hiền, hắn quyết định tặng cho đối phương một hồi tạo hóa.
“Lưu đạo hữu, ta có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-son-tien-mon/936512/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.