Trần Minh Quân không khỏi thở dài một hơi rồi nói :
“Haizzz ..., mặc dù ngươi muốn đoạt xá ta, đã kết thù sinh tử là không thể nghi ngờ. Nhưng ngươi lại tình nguyện hóa thành linh thức của không gian châu để thành toàn cho ta. Ở trong ký ức của ngươi, ta thấy ngươi sống thật không hổ thẹn với lương tâm. Đứng trước mối thù bị phản bội bởi chính những người luôn huynh gọi đệ với mình, thì cũng khó trách được ngươi sẽ hành động như vậy. Hôm nay ta khám phá ra cái thế giới to lớn này cũng không thể phủ nhận là nhờ có ngươi. Thôi thì ta có thể hứa với ngươi, nếu ta có đủ thực lực thì nhất định sẽ giúp người báo mối thù này.”
Tại sau khi Trần Minh Quân nói ra những lời này, từ sâu xa trong tâm thần không khỏi cảm thấy một cảm giác giải thoát và mãn nguyện. Có lẽ đó là ý chí chấp niệm cuối cùng của Hư tôn giả còn lại, giờ đã an lòng mà tiêu tan.
Trần Minh Quân tâm niệm chuyển động, truyền đạt tới không gian châu một câu :
“Trước đây ngươi là Hư tôn giả, vậy từ giờ ta sẽ gọi ngươi là Hư Linh. Hãy cho ta biết hiện tại ta đang ở đâu ?”
Ngay lập tức, một đoàn ánh sáng sinh ra và hội tụ vào nhau, tạo thành hình dáng của một trung niên nhân. Gương mặt và ngoại hình người này có nét không xa lạ lắm với nhân loại trên Địa Cầu, đâu đó ở giữa tây và đông chứ không nghiêng về bên nào. Thân cao 2 mét, đôi mắt có con ngươi màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-son-tien-mon/936453/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.