Ở một gốc hẻo lánh nào đó, cách xa trung tâm hỗn loạn của thành phố Cần Thơ.
Một người đàn ông trung niên và một thiếu nữ tuổi tầm 20 đang lẳng lặng quan sát bầu trời. Gương mặt cả hai không khỏi tỏ vẽ trầm trọng.
Người đàn ông trung niên có gương mặt khá anh tuấn, nhưng rất nghiêm nghị. Mặc một bộ trang phục màu xanh dương ôm sát người khá lạ mắt. Không hiện đại cũng không cổ trang, vừa có chất tây cũng vừa có chất ta. Lại mặc thêm một cái áo khoác màu trắng, phía sau áo có thiêu một cái đầu rồng rất nổi bậc. Bên dưới đầu rồng là một chữ “Lạc” bằng một thứ ngôn ngữ cổ xưa nào đó.
Thiếu nữ bên cạnh thì ăn mặc có vẻ hợp với thời đại hơn. Một chiếc đầm hoa sặc sỡ dài tới đầu gối. Eo được thắt chặt bởi một sợi dây có đồ án hình thù quái lạ. Mái tóc dài đen nhánh thả tự nhiên tới ngang hông. Gương mặt thanh tú ưa nhìn. Làn da trắng hồng, không một chút tì vết. Ánh mắt vô cùng kiêu kì và cao ngạo. Ẩn ẩn trong ánh mắt là sự “tinh nghịch” của một cô gái đã quen được mọi người yêu thương chiều chuộng.
Thiếu nữ nhìn bầu trời đầy vết nứt đang dần khép lại rồi tò mò hỏi người trung niên kia :
“Sư phụ, đây có phải là một vị đạo giả tiền bối nào đó gây ra không ?”
Vị trung niên kia tỏ vẻ trầm ngâm mà nói :
“Khó mà biết được, nhưng có thể chắc chắn là một vị đạo giả. Chỉ có điều vị đạo giả kia có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-son-tien-mon/936451/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.