“Hả? Sao bọn họ lại đứng ở đó? Mình đâu có nhớ là từng dặn dò ai canh cửa đâu?”
Trần Minh Quân nhìn thấy Hoa Bạch và U Dã đang đứng ở bên ngoài căn biệt thự của hắn. Nhìn nét mặt và thân thể mệt mỏi của họ cũng có thể đoán được, họ đã đứng chờ ở đó rất lâu rồi.
Đồng thời, từ phía xa, Phi Phong cũng đang chậm rãi đi về phía này. Trên tay còn cầm lấy một cái túi, bên trong là một số thức ăn.
Vừa nhìn thấy hai người Hoa Bạch và U Dã, nét mặt của Phi Phong cũng có chút cảm giác không đành lòng. Nhưng rồi cũng chỉ có thể thở dài. Hắn lắc đầu, xua tan nặng nề, cố làm ra vẻ mặt tươi cười tích cực, bước tiến nhanh hơn về phía trước.
Nhìn thấy Phi Phong đi tới, Hoa Bạch và U Dã liền nghiêm trang chào hỏi
“Xin chào quản gia!”
“Xin chào quản gia!”
Phi Phong thấy vậy thì khoát tay nói
“Được rồi, cùng là người của Đại Nhân, không cần quá khách khí”
Lúc này, Phi Phong liếc nhìn qua dưới chân của họ. Mắt thấy đồ ăn hôm qua vẫn còn nguyên. Sắc mặt của hắn hơi cau lại vì lo lắng, hắn hơi có vẻ khiển trách mà nói
“Hoa Bạch, U Dã! Hai người các ngươi đang làm gì vậy? Dù có chờ đợi thì cũng phải ăn uống đầy đủ, tích cực tu hành chứ? Đừng nói là ta không nhắc nhở các ngươi, các ngươi làm vậy, để Đại Nhân biết được, nói không chừng sẽ còn thêm tức giận. Lúc đó, chẳng những không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-son-tien-mon/2896296/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.