27.
Chậc!
Xung quanh vang lên một tiếng xì xào.
"Nhảy một lần cho một vạn? Hoa khôi trường chúng ta quá hào phóng, mình cũng muốn nhảy." (32 triệu vnđ)
"Nói thật, mình cũng..."
Tiếng thì thầm xung quanh, trộn lẫn âm thanh căm phẫn chửi rủa của bố tôi trong tai nghe.
"Làm sao có thể như thế được chứ, một vạn tệ cũng không mua nổi một cọng tóc của bé ngoan đâu. Có mỗi một xíu tiền như vậy mà cô ta cũng có can đảm khoe ra á?! Bé ngoan đừng sợ, ba lập tức đến ngay đây."
Trong lòng tôi nghĩ, tôi không sợ.
Hơn nữa ba tôi không biết phải mất một tiếng đi xe từ nhà mình đến nhà Cố Việt sao?
Tôi định xoay người bỏ đi.
Cố Việt nhíu mày lo lắng tiến lên: "Thất Thất, làm sao vậy?"
Tôi định trả lời.
Trên bầu trời lại truyền đến tiếng cánh quạt.
Ngay sau đó, một ánh sáng rực rỡ chiếu thẳng vào chúng tôi.
Tất cả mọi người đều ngây ngốc mà nhìn về phía bầu trời.
Nghe được một giọng nói hùng hậu, mạnh mẽ phát ra từ loa.
"Ai chịu biểu diễn nhảy xuống nước ở trước mặt con gái tôi Hạ Thất Thất, nhảy một lần trả mười vạn!"
Tôi kinh ngạc, là ba tôi đó hả?
Ông ngồi trực thăng đến đây từ khi nào?!
28.
Cố Việt không biết ban nãy xảy ra chuyện gì, cậu ta nhíu mày hỏi bạn học bên cạnh có chuyện gì xảy ra.
Sau khi biết được chân tướng, biểu cảm trên gương mặt cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-ra-toi-khong-ngoc-chut-nao/2789959/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.