1.
Sau chuyện này, sự nghiệp giả nghèo của tôi thất bại hoàn toàn.
Tất cả mọi người đều đã biết tôi là con gái của ông trùm hải sản.
Tôi hỏi bố tôi.
“Giờ con giả nghèo thất bại rồi, việc hòa hợp với tập thể lại càng khó khăn hơn phải không?”
Bố tôi khẽ hỏi mẹ tôi với vẻ mặt lo lắng.
Nói rằng bé ngoan ngốc như vậy, bị con sói nhỏ Cố Việt kia nhắm tới mà lại chỉ để ý đến việc mình có hòa hợp với tập thể được hay không, phải làm sao bây giờ?
Tôi nghe xong thấy không phục lắm.
Để chứng minh rằng tôi không hề ngốc, tôi quyết định cuối kỳ phải thi được hạng nhất, làm cho ba tôi bất ngờ!
2.
Bởi vì tôi không cần phải đi nhặt ve chai để giả nghèo nữa.
Thời gian rảnh còn lại tôi chỉ thích vùi đầu trong thư viện.
Nhưng mà thường xuyên có người tới làm phiền tôi.
Ví dụ như bây giờ, khi tôi vừa mới chuẩn bị làm bài.
Một nam sinh cao lớn với gương mặt tỏa nắng ngượng ngùng ngồi đối diện tôi.
Anh ấy đưa cho tôi một chai trà sữa và một bức thư tình.
Anh hơi xấu hổ mở miệng.
“Em có thể nhận lấy nó được không?”
Tôi vốn định từ chối, từ nhỏ ba tôi đã dạy tôi tuyệt đối không được tùy tiện nhận đồ người khác cho mình, đặc biệt là đồ ăn thức uống.
Nhưng từ vẻ mặt của nam sinh này, tôi thấy anh ấy thực sự rất rất mong chờ.
Do dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-ra-toi-khong-ngoc-chut-nao/2789956/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.