Lời của Tiếu Vũ Hàm gây ra hiệu quả đóng băng, suốt một phút đồng hồ, ba người ngẩn ra không một tiếng động.
Hạ Linh Doanh nhìn khuôn mặt nghiêng nghiêng cau có của Tiêu Mạc Ngôn, ho khẽ một tiếng, nói: “Ừm…Tiêu, đi ngủ đi.”
Xoay mạnh người lại, Tiêu Mạc Ngôn mở to hai mắt nhìn Hạ Linh Doanh. Cái gì? Em nói cái gì, lặp lại một lần nữa thử xem!
“Em nói chị đi ngủ đi.” Hạ Linh Doanh tận lực xem nhẹ sự đe dọa của Tiêu Mạc Ngôn, như thế khiến cho Tiêu tổng không bình tĩnh được, đen mặt nhìn hai người. Dĩ nhiên lại đuổi mình đi? Làm gì vậy? Này! Đây chính là nhà mình mà.
Tiếu Vũ Hàm vẫn dáng vẻ bình tĩnh như cũ, cô biết lúc nào Tiêu Mạc Ngôn cũng lấy Dạ Ngưng ra uy hiếp mình, giờ thì sao? Không phải Hạ Hạ vẫn ở đây sao, ít nhất cô còn không bị vợ quản nghiêm.
“Cái gì chứ, nếu không cả ba chúng ta ngủ cùng nhau đi.” Thầm nguyền rủa trong lòng cả nửa ngày, Tiêu Mạc Ngôn cũng không dám nổi giận với Hạ Linh Doanh, chớp chớp mắt như thể cô vợ nhỏ chịu ủy khuất nhìn chằm chằm Hạ Linh Doanh. Dù sao cô bôi xấu danh dự người ta là chuyện có thật không cần bàn cãi, giờ Hạ Hạ không đề cập tới thì cũng không có nghĩa là đã tha thứ cho cô, vạn nhất người ta đâm một cú hồi mã thương giết tới, một thương đâm cho cô hộc máu, vậy thì mất nhiều hơn được, vẫn nên áp chế lửa giận, bình tĩnh……
Hạ Linh Doanh quẳng ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-ra-thi-em-rat-trong-sang/3009470/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.