Ngày Dạ Ngưng đi, Tiếu Vũ Hàm không đến, mặc dù đã đoán trước cô sẽ không tới, nhưng Dạ Ngưng vẫn thấy khổ sở.
Xa nhà, rời đi nơi đã sống từ bé đến lớn, để lại nỗi không thoải mái nơi góc sân trường, sự khát khao đối với môi trường làm việc mới mẻ, nỗi mơ hồ về tương lai, tất cả những điều này cũng không tính là gì, nàng chỉ thầm mong Tiếu Vũ Hàm đến liếc nhìn một cái, chỉ liếc một cái thôi cũng đủ rồi.
Lấy bức ảnh chụp chung của nàng và Vũ Hàm từ trong túi ra, Dạ Ngưng xoay người, nhìn chung quanh một vòng, cúi đầu.
Vũ Hàm, em rất nhớ cô……
Ba Dạ, mẹ Dạ nhìn bộ dáng Dạ Ngưng cúi đầu mà đau lòng khó nhịn, nghĩ nàng khổ sở vì phải rời xa gia đình, liền tiến lên kéo tay nàng rồi lau nước mắt. Mẹ Dạ khóc hối hận, nói gì mà muốn Dạ Ngưng xé vé máy bay rồi cùng bà về nhà. Ba Dạ méo mặt gào lên với mẹ Dạ một phen, bảo bà đừng bởi vì lưu luyến mà làm chậm trễ tiền đồ của con gái, mà kỳ thật trong lòng ông cũng rất không nỡ, nhưng nếu Dạ Ngưng muốn đi ra ngoài xông pha trải nghiệm, là một người cha sẽ luôn ủng hộ. Mẹ Dạ khóc không ngừng, vừa nói muốn ly hôn với ba Dạ, vừa lôi kéo tay Dạ Ngưng dặn dò, từ việc lớn như cách đối nhân xử thế, đến việc nhỏ như sau khi giặt quần lót xong phải phơi nắng để khử độc, Dạ Ngưng ở một bên nhẫn nại kiềm chế lắng nghe, hốc mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-ra-thi-em-rat-trong-sang/3009468/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.