Sự tĩnh lặng ngắn ngủi làm cho người ta hít thở không thông quanh quẩn giữa hai người, những giọt nước trong suốt trong mắt Tiếu Vũ Hàm như chực trào ra, lại vẫn cắn môi, cố gắng kiên trì. Cô không thể để mình mềm lòng nữa, đã chịu đựng rất nhiều đau đớn cùng dày vò rồi, vì có thể bảo vệ Dạ Ngưng bình an, không thể…không thể kiếm củi ba năm thiêu một giờ được.
“A, thật muốn biết người nào có phúc khí như vậy có thể lấy được cô Tiếu.” Dạ Ngưng tự nói tiếp với bản thân mình, hoàn toàn không để tâm tới nụ cười thảm trên khuôn mặt trắng không chút máu của Tiếu Vũ Hàm. Trong lòng nàng ẩn chứa một ngọn lửa phẫn nộ, nghẹn ứ, không tài nào áp chế được, Dạ Ngưng thầm nghĩ muốn tàn nhẫn, tàn nhẫn phát tiết hết ra.
“Cô Tiếu thích người thế nào?” Dạ Ngưng nghiêng đầu nhìn Tiếu Vũ Hàm, Tiếu Vũ Hàm vẫn cúi đầu, siết chặt bàn tay đang cầm sách, toàn thân lạnh lẽo đến thấu xương. Cô biết Dạ Ngưng hận mình, thầm oán mình cứ như vậy mà chia tay, nhưng những lời này từ trong miệng Dạ Ngưng nói ra, đối với cô mà nói thì chính là vết thương trí mạng, lòng đau đớn đến mất đi cảm giác, Tiếu Vũ Hàm lại vẫn cố gắng nén không để cho nước mắt chảy ra.
Trái tim Dạ Ngưng đã sớm chết lặng, nàng dùng vô số biện pháp muốn biết vì lí do gì Tiếu Vũ Hàm muốn rời đi, nhưng mà làm hết thảy cũng đều vô ích, hiện tại nàng thật sự bắt đầu hận.
“Nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-ra-thi-em-rat-trong-sang/3009452/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.