Kế hoạch xuất hành tốt đẹp của Dạ Ngưng ở một khắc lúc nàng say xe kia đã tan thành mây khói, bất quá cũng tốt, có lý do chính đáng để tựa vào Tiếu Vũ Hàm.
Tiếu Vũ Hàm nhìn Dạ Ngưng nhíu mày dựa vào bả vai mình, có chút lo lắng: “Còn khó chịu sao?”
“Không có gì, chỉ là thấy ghê thôi.” Dạ Ngưng hữu khí vô lực đáp lời, Tiếu Vũ Hàm thở dài nhìn Dạ Ngưng, cúi đầu, lấy một gói ô mai trong túi xách ra, đưa cho Dạ Ngưng: “Ăn một viên đi.”
“Không, chua lắm.” Dạ Ngưng nhíu mày làu bàu, Tiếu Vũ Hàm không thèm bận tâm, xé mở một gói to, lấy ra một viên ô mai, nhét vào miệng Dạ Ngưng.
Sau đó……
“Lão Đại, lão Đại, đưa kẹo Alpenliebe của mày cho tao hết đi!”
“Không cho!” Lão Đại thấy chết không sờn bảo vệ túi của mình, sắp khóc đến nơi mất. Phải không vậy? Lão Tứ, còn chưa đến nơi mà, mày cũng sắp cướp hết đồ ăn của tao rồi đó!
Tiếu Vũ Hàm cũng đồng dạng không nói gì nhìn Dạ Ngưng, cô thật không hiểu được, một người vốn còn có vẻ bệnh mà như thế nào sau khi ăn gì đó liền hồi phục nhanh vậy được nhỉ?
Ăn một viên ô mai đường cuối cùng, Dạ Ngưng cười hì hì tiến đến bên cạnh Tiếu Vũ Hàm: “Vũ Hàm, em đã nói mà, em không bị say xe.”
“…” Tiếu Vũ Hàm cũng lười để tâm đến nàng, cô thấy vừa rồi Dạ Ngưng căn bản không phải say xe, chỉ là ăn nhiều quá, chạy loạn trên xe, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-ra-thi-em-rat-trong-sang/3009425/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.