Oái……
Nhìn móng vuốt mình đang đặt trên ngực Tiếu Vũ Hàm, Dạ Ngưng đỏ mặt, cúi đầu, sợ hãi nhìn cô, vẻ sợ hãi trên khuôn mặt kia không cần nói cũng biết, nhưng mà bàn tay xấu xa lại vẫn cố tình đặt trên bộ ngực căng tròn như cũ không chịu rời đi. Mặt Tiếu Vũ Hàm đỏ lên căm tức trừng Dạ Ngưng, ba giây sau, tóm lấy tay Dạ Ngưng, đè lại cánh tay nàng, cắn một cái thật mạnh lên vai.
Đau quá a……
Nước mắt Dạ Ngưng nhanh chóng ứa ra, rưng rưng lệ nhìn Tiếu Vũ Hàm.
“Chết tiệt!” Nhìn dấu răng rõ ràng nổi bật trên đầu vai tuyết trắng, Tiếu Vũ Hàm giận dữ rủa thầm, vẻ mặt vẫn còn chưa hết giận.
Dạ Ngưng nhìn dấu răng sưng tím, phải hít một hơi khí lạnh. Không đùa chứ?
“Sao hả? Em có ý kiến?” Tiếu Vũ Hàm trừng mắt với Dạ Ngưng.
Dạ Ngưng vội vàng lắc đầu: “Em đâu dám!”
“Hừ.” Tiếu Vũ Hàm hừ một tiếng, Dạ Ngưng ủy khuất nhìn bả vai mình, thầm thở dài, có thấy không, thấy không, Vũ Hàm chính là cái loại khi không theo đuổi được thì coi như hoa mà nâng niu, đến khi đoạt được vào tay rồi thì lại coi như quả sầu riêng mà nhìn, ôi.
Lắc lắc cánh tay, Dạ Ngưng nhỏ giọng hỏi: “Vậy thì, tiếp tục nói…Em hát thế nào lại hấp dẫn cô?”
Tiếu Vũ Hàm nhìn nàng, nhớ tới bộ dáng Dạ Ngưng lúc ấy, cười cười: “Cũng không coi như hấp dẫn, chỉ là tiếng ca ấy tiến vào lòng tôi, huống chi lúc ấy em đang ở thời kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-ra-thi-em-rat-trong-sang/3009409/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.