Mạch Mạt cùng Hà Lâm Nhiên đồng thời cứng đờ tại chỗ, không thể tin được nhìn Tô Nham, cởi, cởi quần áo? Phòng thay đồ? Không phải chứ…
Mấy người ở bên ngoài bị sốc đến lợi hại, mà hai người trong phòng lại rất lạnh nhạt với nhau.
“Làm gì thế, còn không tiến vào?” Tiếu Vũ Hàm lạnh lùng nhìn Dạ Ngưng đứng co rúm một bên không dám nhúc nhích, Dạ Ngưng ngẩng đầu buồn bực nhìn Tiếu Vũ Hàm dò xét, aish, cô Tiếu ôn nhu săn sóc kia ở đâu rồi?
“Đóng cửa lại!” Tiếu Vũ Hàm tức giận nói.
Dạ Ngưng khẽ run lên, nhìn cô: “Đóng cửa?”
Không phải chứ…Nàng vốn nghĩ đi vào giúp lấy vài thứ quần áo thôi, đóng cửa…Phòng thay đồ nhỏ như vậy chỉ có hai người…Đóng cửa, phải, có đóng cửa được không, cô Tiếu?
Tiếu Vũ Hàm thấy Dạ Ngưng như vậy liền nổi giận, ngẩng đầu lên, nhướn mày: “A, em không muốn?”
“…Dạ, đâu có, đóng, sẽ đóng.”
Đóng thì đóng, cô nghĩ em sợ cô chắc?! Dạ Ngưng xoay người, thuận tay đem cánh cửa đóng lại, trong lòng còn có ít nhiều buồn bực, nàng đã làm sai cái gì chứ? Thế nào mà cô Tiếu lại như thể ăn phải hạt tiêu vậy, cơn tức giận lớn như thế, haiz, vốn hẳn phải là ngày đáng chúc mừng, giờ xem ra lại gặp tai họa. Dạ Ngưng khẽ thở dài, xoay người, đang cân nhắc xem nên nói gì dễ nghe với cô Tiếu để người ta hạ hỏa một chút, cả người lại cứng đờ tại chỗ, nháy mắt mặt liền đỏ ửng.
Phòng thay đồ bốn phía đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-ra-thi-em-rat-trong-sang/3009389/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.