“Nhưng mà em, không thích hợp.”
Ba chữ “không thích hợp” của Tiếu Lăng Phi làm tổn thương Dạ Ngưng, trong lòng có chút ủy khuất lại có chút khổ sở, nàng cắn cắn môi, nhìn Tiếu Lăng Phi.
“Anh Tiếu, là anh với em yêu nhau hay là cô Tiếu và em? Sao anh biết không thích hợp? Anh là cô ấy à?”
“……”
Tiếu Lăng Phi hơi kinh ngạc nhìn Dạ Ngưng, hắn không ngờ một cô gái nhìn trông yếu đuối tay trói gà không chặt lại mồm miệng sắc bén lanh lợi đến thế. Mạch Mạt nghe xong lời Dạ Ngưng nói thì vẫn trầm mặc như trước, nhưng thật ra Hà Lâm Nhiên hai mắt lại phát sáng, âm thầm giơ ngón cái lên, Dạ Ngưng, khá lắm. Em thật sự đúng là giai cấp lãnh tụ sinh viên, nhiệm vụ đánh tới giai cấp địa chủ liền trông vào em rồi, tôi nhất định sẽ đứng ở hậu phương phất cờ cổ vũ!
“Dạ Ngưng, hoàn cảnh gia đình tôi nói như vậy em cũng biết, tôi không muốn Vũ Hàm bởi vì một học sinh mà đánh mất hạnh phúc một đời. Trước kia cô ấy đã đủ khổ rồi, sau này tôi hy vọng cô ấy có thể hoàn toàn hạnh phúc.”
Khi Tiếu Lăng Phi nói những lời này thì nhìn Dạ Ngưng chằm chằm, tư thế một bộ khí thế bức người, Dạ Ngưng ở một bên không kiêu ngạo không siểm nịnh lắng nghe, gật gật đầu, ngẩng đầu nhìn hắn.
“Đúng vậy, anh Tiếu thực sự rất thương yêu em gái nhỉ, nói nghe thật hay. Em cũng hy vọng cô Tiếu được hạnh phúc, em tin tưởng, ngoài em ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-ra-thi-em-rat-trong-sang/3009379/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.