“Kỳ thật Vũ Hàm nói cũng có lý.” Trầm mặc nửa ngày, rốt cục Mạch Mạt cũng nói tiếp, Dạ Ngưng vẫn còn đang đắm chìm trong màn hài hước lạnh tanh của Tiếu Vũ Hàm, nghe thấy Mạch Mạt nói như vậy liền ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn cô, không phải chứ, thế mà còn có lý?
“Đúng thế mà, người yêu á, cũng giống như là băng vệ sinh vậy. Đương nhiên có loại rất tốt rất ôm, ví dụ như Sophie, cẩn thận chở che cùng khiến em không có một chút nào phiền não, nếu ai tìm được kiểu người yêu thế này thì sẽ rất tuyệt, nếu tìm thấy lại là loại sản phẩm chất lượng thấp của một nhà máy tồi sản xuất, vậy không chỉ không giải được ưu phiền mà còn khiến bản thân mang bệnh, nếu gặp phải một người như vậy, ai….Cho nên a, cô Mạch của em tổng kết ra được một câu, cái gọi là người yêu ấy à, quả thật là thà không có chứ không được ẩu, nhất định phải cảnh giác cao độ chọn loại tuyệt hảo!”
Mạch Mạt phân tích rất có đạo lý, Tiếu Vũ Hàm ngồi một bên cười nhẹ, nhưng thật ra thái độ Dạ Ngưng lại khác thường, chớp mắt nhìn Mạch Mạt, tuy mặt mày không nói được một lời nhưng trong lòng thì đã sớm hò hét. Thiên tài a, cái gì gọi là nịnh hót trời sinh! Đó chính là cô giáo Mạch, đây quả thực là cô Tiếu đánh rắm thì cô Mạch cũng coi là trứng vàng mà hứng lấy!
“Em nghĩ gì vậy?” Tiếu Vũ Hàm nhìn ra Dạ Ngưng có điểm không bình thường, mỗi khi khóe miệng cô bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-ra-thi-em-rat-trong-sang/3009328/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.