Từ
buổi trưa ngày đó bị tóm đi làm cu li xong, hễ Dạ Ngưng thấy Tiếu Vũ
Hàm là cứ như thể chuột thấy mèo vậy, chạy muốn mau bao nhiêu liền mau
bấy nhiêu. Đương nhiênTiếu Vũ Hàm biết, mỗi lần nhìn thấy bộ dáng thất
kinh của Dạ Ngưng, đều sẽ mím môi cười khẽ.
“Cậu hành hạ Dạ Ngưng kiểu gì thế?”
Một
người phụ nữ tóc quăn mặc áo choàng, vẻ mặt tươi cười như hoa đang nằm
trên giường Tiếu Vũ Hàm, nhìn thì có vẻ tuổi cũng không hơn kém là bao,
tuy rằng khí chất có hơi kém hơn Tiếu Vũ Hàm, nhưng cũng có thể coi như
là một cô gái đẹp tiêu chuẩn. Cô là bạn thân với Tiếu Vũ Hàm từ hồi còn
bé tí, quan hệ thế nào đương nhiên không cần nói cũng biết.
“A ~”Khóe miệng Tiếu Vũ Hàm khẽ cong lên thành một nụ cười, ngẩng đầu nhìn Mạch Mạt.
Mạch
Mạt nằm úp sấp trên giường, cười cười nhìn Tiếu Vũ Hàm, hai cái chân
gập lên, thỉnh thoảng đong đưa. Nhắc tới Dạ Ngưng, quả thật ký ức trong
cô vẫn còn rất mới mẻ.
Hồi
cô và Tiếu Vũ Hàm còn cùng là nghiên cứu sinh cũng đã từng nghe qua danh
tiếng của Dạ Ngưng. Cô bé đó thông minh, xinh đẹp, có chút tinh nghịch,
đối với giáo viên hay bạn học đều có sức ảnh hưởng, là cao thủ trong
các trận đấu diễn thuyết biện luận, mà lần đó…
Lúc
hai người còn là thạc sĩ, hiếm hoi lắm mới có thời gian đi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-ra-thi-em-rat-trong-sang/3009302/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.