Lúc điện thoại reo Manh Manh đang ngủ gà ngủ gật trên xích đu ngoài ban công, tháng chín thời tiết ôn hoà, thích hợp để ngủ nhất. Lúc từ trên bàn đu dây xuống trong nháy mắt liền ngất xỉu, Manh Manh chỉ cho rằng mình bị tuột huyết áp, không thèm quan tâm chút nào.
"A lô ?"
"Manh Manh, anh là A Thành."
"Dạ. Làm sao vậy?"
"Tối ngày hôm qua để quên một tập bản vẽ, đang ở trên bàn trong phòng làm việc của anh, em mang tới giúp anh, buổi chiều cần dùng."
"Được. Đúng rồi, có cần mang cơm trưa cho anh không? Muốn ăn gì?"
"Không cần, em đến rồi chúng ta ra ngoài ăn."
"Được."
Phòng làm việc của A Thành. . . . . . Chưa bao giờ đi vào. Phòng làm việc của Hầu Thành có hai gian, sau khi Manh Manh gả vào phòng ngoài liền trở thành phòng làm việc của Manh Manh, Manh Manh muốn vẽ truyện tranh muốn xem sách đều làm ở gian ngoài. Hầu Thành không để cho Mạch Manh Manh vào gian trong phòng làm việc, quét dọn sửa sang đều do chính anh làm. Ban đầu Mạch Manh Manh cho rằng, bởi vì phòng làm việc của Hầu Thành quá rối loạn nên không muốn mình đi vào, chuyện này cũng không kỳ lạ, có người nghiêm túc trong cuộc sống, nhưng phòng làm việc của mình sẽ rất lộn xộn, ngược lại nếu dọn dẹp ngay ngắn sẽ không tìm được đồ. Manh Manh mở cánh cửa chưa bao giờ mở ra, lại phát hiện sự thật không phải như vậy. Phòng làm việc của Hầu Thành, hoàn toàn là phong cách của anh, ngay ngắn nghiêm túc. Mạch Manh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-ra-thi-em-khong-de-thuong/1500079/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.