Tất cả đều thuận theo tự nhiên.
Nam nữ yêu nhau, gặp phụ huynh, đính hôn, kết hôn.
Mạch Manh Manh gần như chưa cảm giác được thời gian trôi, bản thân đã đứng ở phía sau cửa lễ đường rồi. Cha Manh Manh nắm tay con gái chờ đợi.
Trong lễ đường giọng người dẫn chương trình cùng khách mời reo hò trêu chọc chú rể liên tiếp vang lên. Mạch Manh Manh cũng không biết với tính cách của Hầu Thành sẽ xử lí trường hợp này như thế nào. Khẩn trương, rất hồi hộp. Bàn tay nắm tay cha rịn mồ hôi.
Cha Manh Manh trấn an vỗ vỗ mu bàn tay Manh Manh, "Sắp lập gia đình rồi...... Bình tĩnh chút nào, hôm nay Manh Manh bảo bối nhà ta chính là người xinh đẹp nhất."
Manh Manh chu miệng lắc lắc cha, "Con vẫn khẩn trương......"
"Đừng nha...... Từ nhỏ đến lớn bảo bối nhà ta chưa từng có lúc mất bình tĩnh. Lúc trước đã từng đứng trên sân khấu rất nhiều lần, không khác lúc này. Hơn nữa, có cha ở đây! Đừng khẩn trương, hít...... Thở......"
Manh Manh bật cười.
Nghe thấy giọng người dẫn chương trình thì cửa mở ra, trong nháy mắt đèn chiếu tụ lại.
Manh Manh nắm tay cha, kéo làn váy thật dài, từng bước từng bước đi về phía người đàn ông kia.
"Cô dâu xinh đẹp này, được cha mẹ của cô, chăm sóc hơn 20 năm, hôm nay, cha cô sắp giao tay cô cho chú rể của chúng ta, từ nay chú rể, thực hiện lời hứa của người chồng, chăm sóc cô dâu của chúng ta......"
Cha...... mẹ...... Hầu Thành......
Mạch Manh Manh đi rất chậm, Manh Manh chưa từng phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-ra-thi-em-khong-de-thuong/1500073/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.