Điều đó đồng nghĩa với việc ngày ấy ở bệnh viện... Việt Anh vốn đã biết ý nghĩa của những bông hoa tulip nhưng vẫn muốn tặng cho tôi, có phải vậy không?
Tôi không hy vọng những thứ bản thân suy diễn lúc này chỉ là sự ảo tưởng, sự ảo tưởng đến từ một đứa ngốc luôn trông chờ vào tình cảm của cậu bạn cùng lớp.
Những lời Việt Anh nói... tại sao lại ấm áp đến như thế? Cả vòng tay này của cậu nữa, tôi thực sự... cứ muốn đắm chìm mãi không thôi. Liệu... tôi có thể xem đó như là một cách tỏ tình đầy ngọt ngào không?
Xinh đẹp và thuần khiến là những từ cậu dùng để miêu tả người con gái cậu thích, cũng giống như cái cách tôi mường tượng về thứ tình cảm trong sáng mà bản thân dành cho Việt Anh. Tôi không rõ tâm trạng hỗn độn của bản thân lúc này, chỉ biết, một cỗ máy vui sướng đang xâm chiếm toàn bộ cơ thể tôi. Nếu hiện thực là một giấc mơ, tôi nguyện đắm chìm mãi mãi không bao giờ tỉnh lại. Và có lẽ suốt cuộc đời này, tôi nhất định sẽ không bao giờ quên cái ôm ngày đó, cái ôm có sức mạnh xua đi những gì tăm tối nhất, cái ôm khiến cho tôi thao thức suốt một đêm dài không sao chơp mắt được, phải, đó là cái ôm... đầy ma lực.
Tôi bừng tỉnh giấc sau khi trải qua một cơn mơ ngắn ngủi. Hai con mắt thâm quầng trông thật mệt mỏi nhưng thật ra, tinh thần tôi lại phấn chấn hơn bao giờ hết. Ngày hôm đó có lẽ sẽ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-qua-kho-de-ben-anh/2063775/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.