-"Lỡ như... người ta yêu nhau thật thì sao? Dù gì thì tình yêu cũng đâu có phân biệt tuổi tác!"
Tôi thật thà phân trần, còn lấy ví dụ về cô hàng xóm gần nhà hơn chồng cả chục tuổi nhưng gia đình lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười, thậm chí đến một lời cãi vả to tiếng cũng chẳng có. Cứ tưởng sẽ thuyết phục được Việt Anh đi theo quan điểm của mình, nào ngờ đâu lại bị cậu dùng ánh mắt sát thủ lườm lấy lườm để không thương tiếc.
Chẳng lẽ... tôi lại nói gì sai sao?
-"Tốt nhất từ nay về sau, cậu cứ lựa con gì đó não to một chút mà ăn."
Cậu biết không, tớ luôn không thích cái cách mà cậu dùng những lời lẽ đầy ẩn ý để nói chuyện với tớ. Không phải tớ khó tính, mà là vì tớ sợ bản thân mình sẽ vô tình bỏ qua điều gì đó đáng giá.
Chắc cậu thất vọng về tớ lắm đúng không?
Giá như, tớ nói cho cậu nghe những lời này từ sớm hơn thì có lẽ giờ đây, hai đứa đã không phải mất nhau.
Ngoài trời đang mưa to lắm, tự dưng tớ lại thấy nhớ cậu.
Thế còn cậu, liệu cậu có nhớ tớ, nhớ cái người đã thích cậu từ rất lâu rồi không?
Từ lúc bắt đầu bước vào chương trình học kì hai, vì quy chế thi đại học thay đổi nên nhà trường cũng trở nên gay gắt hơn trong vấn đề học hành của học sinh. Các môn Toán, Văn, Anh, Lý, Hóa ngoài giờ học chính khóa ra còn phải phụ đạo thêm vào tất cả các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-qua-kho-de-ben-anh/2063763/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.