🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ừ thì tớ khác người, khác ở chỗ, tớ thích cậu rất nhiều, nhiều đến độ... người bình thường không phải ai cũng có thể làm được như thế.



Có vẻ như Việt Anh sau đó chỉ xuống căn tin để mua bút thôi nên liền rất nhanh đã quay lại. Cậu ấy đặt cây kẹo mút trong tay lên mặt bàn, tôi đoán chắc là vì không có tiền lẻ để thối nên cô bán hàng mới phải đưa kẹo.



Tôi cũng hay như vậy lắm, nhưng thường ngày chỉ thấy cô ấy thối bằng loại kẹo rẻ tiền một nghìn ba cục, chả bao giờ chơi sang mà đưa kẹo mút như thế này đâu.



-"Dưới chân bạn nào có rác thì tự giác nhặt đi, đừng để cô phải nhắc nhiều."



Giáo viên dạy văn lớp chúng tôi chẳng biết có mắc bệnh sạch sẽ hay không mà hôm nào vào lớp, câu cửa miệng của cô đều là câu này cả. Tôi uể oải vơ đại mấy mẫu giấy bé xíu xung quanh rồi đem vất vào sọt rác dưới góc lớp. Mặc dù bàn của Việt Anh ngồi ở ngay cuối cùng nhưng cậu ấy lại lười di chuyển đến mức cứ thế mà dồn hết rác vào tay tôi. Bao nhiêu lần trôi qua vẫn thế, đó dường như trở thành một thói quen khó đổi của cậu ấy, phải, thói quen lười biếng của một ông chủ, còn tôi, cũng là thói quen nhưng đáng tiếc lại chỉ là thói quen của một đứa "ô sin" cao cấp.



Mãi đến sau này cũng vậy, tôi vẫn là ô sin dưới trướng của cậu ấy, nhưng ở một tầm cỡ cao hơn, tầm cỡ mà không phải ô sin

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-qua-kho-de-ben-anh/2063757/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thật Quá Khó Để Bên Anh
Chương 5: Kẹo này là cậu tặng tớ à?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.