"Chẳng phải tuần trước em vẫn làm như thường sao?" Hơn nữa còn đâm rất sâu, thọc tới tận em bé......
"Lúc đó em đã biết đâu......" Thiếu niên tủi thân ôm bụng Hứa Lan Ý dụi dụi, "Có phải mấy lần em đụng trúng em bé, anh khó chịu lắm đúng không? Sao không nói em biết?!"
Vì anh hoàn toàn chẳng khó chịu gì cả...... Hứa Lan Ý đỏ mặt nghĩ thầm.
"Anh cũng đâu bị sao......"
Giang Thác lắc đầu nguầy nguậy: "Đó là nhờ may mắn thôi."
Sở dĩ hắn thấp thỏm như vậy là vì hồi bé xem phim truyền hình với mấy chị ở cô nhi viện, phụ nữ mang thai hở tí là bị sẩy, điều này đã in sâu vào tâm hồn non nớt của Giang Thác.
"Không yếu ớt vậy đâu, khoang sinh sản có tác dụng bảo vệ mà. Nếu không em bé đã mất từ lâu rồi......"
Hình như cũng đúng. Thiếu niên trầm tư một hồi, cảm thấy rất có lý.
"Anh muốn không?"
Hứa Lan Ý không ngờ Giang Thác sẽ nhìn vào mắt mình hỏi thẳng như vậy, suýt nữa thẹn đến nỗi không có mặt mũi gặp ai. Anh định nói không muốn nhưng lại sợ Giang Thác không làm thật, dù sao mình cũng đã nhịn cả tuần, mỗi đêm đều rạo rực đói khát không ngủ được, khó khăn lắm mới chờ được người về......
Hứa Lan Ý nhích mông, hạ thể bị dây thừng ma sát hồi lâu giờ vẫn còn nóng như lửa, nếu cứ thế đi ngủ nhất định sẽ vừa thống khổ vừa trống rỗng, càng khó chịu hơn cả trước đây.
"Bên trong...... Còn khó chịu quá......
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nut-ngoai-y-muon/3719757/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.