"Sao em lại về đây?" Hứa Lan Ý sửng sốt nhìn thiếu niên đứng ở cửa, anh không hề nhận ra khi mình thấy Giang Thác, ngoài sự kinh ngạc còn có một nỗi mừng rỡ và an tâm.
"Nếu tôi không đến thì anh sẽ đi với anh ta chứ gì?" Ánh mắt Giang Thác sắc bén, giọng điệu lạnh lùng, lý trí gần như bị lửa giận thiêu rụi, ngay cả pheromone cũng chua lét, "Hứa Lan Ý, thì ra đây chính là lý do anh từ chối tôi."
Nhớ lại tối qua mình còn khờ khạo nói sẽ đi làm thêm rồi đưa hết tiền cho anh, Giang Thác cảm thấy hết sức nực cười, thì ra Hứa Lan Ý không thèm là vì có phú nhị đại Du Trì này chống lưng, so với hắn thì một học sinh cấp ba nghèo đến mức không trả nổi tiền thuê phòng như mình đúng là thằng hề.
Hứa Lan Ý chưa bao giờ thấy pheromone của Giang Thác mạnh như vậy, mặc dù trước đây hắn chế ngự mình cũng hung hăng áp đảo nhưng càng giống tính chiếm hữu muốn hòa tan mình vào cơ thể hắn hơn, còn bây giờ lại giống như chú sói con bị xâm phạm lãnh thổ, tràn đầy thù địch và bài xích pheromone của đàn ông khác, mang lại cảm giác áp bách mãnh liệt. Ngay cả Du Trì mạnh mẽ cũng bị khí thế hung hãn của thiếu niên trước mặt làm ngạt thở.
Thật ra Du Trì cũng không rõ tại sao trên người mình đột nhiên xuất hiện mùi này, tất cả giống như bản năng vô sự tự thông, sau khi nhận ra ý đồ của Giang Thác thì không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nut-ngoai-y-muon/3719746/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.